TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tên Lý Húc mà Ôn Vũ để ý kia là lưu manh có tiếng ở cấp ba Tam Trung.
Thành tích không ra gì, nhân phẩm rất tệ, đánh nhau lại càng là một tay già đời, sau lưng luôn đi theo đám đàn em ngưu tầm ngưu mã tầm mã với hắn.
Có thể vào được Tam Trung hoàn toàn là nhờ vào phúc lợi đặc cách cho hộ nghèo, dẫm phải vận cứt chó mới vào được.
Ôn Vũ vừa mới từ Tây Thành tới Hành Thị, lạ trời lạ đất, bên người không có lấy một người bạn thân để tâm sự nỗi lòng, không có cách nào dung nhập vào vòng tròn của người đồng trang lứa, cho nên đành phải ngày ngày tiêu sài gia sản, đem tiền bạc treo ở bên người, lung lạc một số đứa con gái hám tài nhiều chuyện cùng làm trời làm đất.
Gia cảnh của Lý Húc không tốt lắm, ba hắn là một con ma bài bạc, mẹ lại là một người bệnh hằng năm đều ở trên giường chờ uống thuốc, con người hắn cũng không phải người có lương tâm gì, chưa bao giờ biết thương ba mẹ, còn ỷ vào bản thân có một túi da xuất chúng, sống phóng túng như là một hải vương*.
*Hải vương: Cách gọi những người một chân đạp nhiều thuyền, hoa tâm
Tán gái cần tiền, nhưng hắn lại không có một đồng, thật ra có không ít đại tiểu thư gia cảnh giàu có thích hắn, nhưng cũng không một ai là hạng vừa.
Trời sinh hắn đã không phải là một người chung thủy, tâm tư đào hoa, cũng không chịu quản thúc, ở bên đám đại tiểu thư nũng nũng nịu nịu không được mấy ngày đã chia tay.
Huống chi bạch nguyệt quang trong lòng hắn lại là người tóc đen dài, là học sinh ngoan ngoãn giỏi giang, cho nên ở bên đám tiểu thư này, hắn càng ngày càng mất kiên nhẫn.
Ôn Vũ vừa mới chuyển tới cấp hai Tam Trung một tuần đã bị hắn để mắt tới.
Cô gái này không giống với những vị thiên kim khác, trong nhà giàu tới chảy mỡ thế mà lại vừa ngu vừa đần, còn không có tự tin, tính tình tựa hồ cũng tốt hơn nhiều so với đám tiểu thư được nuông chiều từ bé kia, vừa nhìn liền biết là kẻ không có não, lừa gạt cô ta tương đối nhẹ nhàng.
Ngày hôm sau, hắn tìm hai tiểu đệ bên người tới, nhân lúc tài xế của Ôn Vũ chưa tới đón liền chặn cô ta lại ở cổng sau trường học.
Hai tên đó làm bộ làm tịch hù dọa vài cái, Ôn Vũ liền sợ phát khóc, ở Tây Thành, cô ta chưa từng gặp phải cảnh này bao giờ, hoảng tới mức ngay cả đường về cũng không nhớ rõ.
Ngay lúc này, Lý Húc liền sắm vai kỵ sĩ từ trên trời giáng xuống, tùy ý giả ngầu hung giữ hai câu, còn không cần ra tay, hai tên tiểu đệ kia đã lập tức diễn xuất giả bộ sợ hãi tè ra quần rồi bỏ trốn mất dạng.
Ôn Vũ ngồi xổm ven đường khóc lóc, hắn còn làm bộ thân sĩ lịch sự đưa khăn giấy cho cô ta.
Hành động ôn nhu lại thêm cử chỉ trượng nghĩa ban nãy đã khiến cho trái tim thiếu nữ của Ôn Vũ nảy mầm xuân, rất nhanh đã trúng chiêu của Lý Húc, lặng lẽ thích vị đàn anh đã ra tay cứu giúp cô ta trong lúc nguy nan này.
Thành tích của Ôn Vũ tuy cũng chẳng ra sao nhưng lại là tay già đời trong giới tiểu thuyết ngôn tình, Lý Húc xuất hiện, quả thực đã thỏa mãn toàn bộ ảo tưởng về một đàn anh cuồng bá phong vân lạnh lùng lại ngầu lòi của cô ta.
Lý Húc cũng biết rõ tâm tư của những cô gái như cô ta, một bên lạt mềm buộc chặt chơi tới thú vị, thỉnh thoảng lại ám chỉ mấy câu mập mờ với cô ta, làm cô ta cảm thấy bản thân không có chỗ nào xuất chúng, có gia tài bạc triệu cũng không cứu lại được loại kém cỏi như cô ta, chỉ có Lý Húc nguyện ý thương mình.
Ôn Vũ từ trước tới nay đều thích bắt chước Thời Lạc, giờ phút này, cô ta cũng cảm thấy trong cuộc đời mình rốt cuộc cũng nghênh đón một anh trai trúc mã giống như Đường Kỳ Thâm rồi.
Người có tâm tư ghen ghét thường bị che mờ hai mắt, cô ta thế mà còn thường xuyên tự bổ não, so sánh Lý Húc với Đường Kỳ Thâm, cảm thấy Lý Húc ôn nhu săn sóc với cô ta, không giống như Đường Kỳ Thâm luôn lạnh nhạt với Thời Lạc.
Thời Lạc cũng không ít lần nghe được những lời ngu ngốc của Ôn Vũ từ chỗ Diệp Tầm Tầm.
Có điều cô không để ý quá nhiều, chỉ là cảm thấy cô gái này bệnh cũng không nhẹ mà thôi.
Giữa trưa, cô từ khách sạn đi ra, nhàn rỗi không có việc gì làm liền ấn mở WeChat tìm Diệp Tầm Tầm giải sầu.
Thời Lạc: [Cậu đoán xem tớ vừa mới gặp ai? Ôn Vũ đó! Cậu ta thế mà lại để Lý Húc dạy kèm cho mình?!!!]
Diệp Tầm Tầm đã há to miệng tới mức có thể nhét vừa một quả dưa.
Thời Lạc: [Tố chất tâm lý của Lý Húc cũng tốt thật, bản thân thi được 8 điểm mà còn dám dạy kèm cho đứa được 6 điểm cơ đấy.]
Diệp Tầm Tầm cười sắp tắt thở: [Còn không phải là thêm được 2 điểm đấy sao.]
Thời Lạc vô cùng tự tin: [Thà để tớ dạy kèm còn có ích hơn!]
Diệp Tầm Tầm lập tức không biết tốt xấu chọc ghẹo: [Giỏi nha, lợi hại nha, cậu cũng cường hơn Lý Húc nhiều ha~]
Thời Lạc: [?? Cậu cảm thấy tớ không bằng Lý Húc hả? Tốt lắm, chúc mừng cô, cô Diệp Tầm Tầm, cô chuẩn bị tinh thần cho lần bị block thứ 9700 đi.]
*
Đường từ khách sạn về trường chỉ có một, Ôn Vũ cố ý không muốn đi cùng với Thời Lạc, cho nên hai người một trước một sau trở về.
Thời Lạc ban nãy đã chọc ghẹo người ta đến sảng khoái rồi, còn cộng thêm cả cuộc điện thoại tới vô cùng đúng lúc của Đường Kỳ Thâm khiến tâm tình cô bây giờ vô cùng vô cùng tốt.
Trên đường về, cô nhịn không được nhớ lại cuộc chiến ban nãy, càng nghĩ càng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Buổi chiều, sau khi quân huất kết thúc còn phải học thêm hai tiết cực kỳ tàn ác, nói cho hoa mỹ là buổi tự học chuẩn bị cho lần khảo sát chất lượng sau khai giảng.
Thời Lạc nằm bò ra bàn nhìn bạn học xung quanh đang nỗ lực không ngừng nghỉ, bàn tay thon dài vô thức lần mò tới cái đầu mềm mại xù xù như cây nấm của nữ sinh bàn trước, cô xoa tới xoa lui, sau đó suy nghĩ liền bay đi xa, bỗng nhiên nhớ tới chuyện vở ghi chép lúc trưa Ôn Vũ có nhắc tới.
Bạn đang đọc bộ truyện Tâm Niệm Em Đã Lâu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tâm Niệm Em Đã Lâu, truyện Tâm Niệm Em Đã Lâu , đọc truyện Tâm Niệm Em Đã Lâu full , Tâm Niệm Em Đã Lâu full , Tâm Niệm Em Đã Lâu chương mới