Tấm quả thực giữ đúng lời nói của mình, chẳng đầy nửa canh giờ sau Cám liền được thả ra khỏi ngục. Ấy vậy mà chẳng suy nghĩ lại chay đến ngay cửa cung mà đứng. Ai không biết nhìn qua lại tưởng nàng ta là kẻ mưu đồ xấu xa. Cám giữ trưa nắng lại đứng đầu không ở cửa cung suốt một thời gian dài, mệt mỏi mà ngồi sụp xuống, vừa ngồi xuống lại nhìn thấy bước chân người đi qua liền vội vã đứng dậy chạy theo. "Chu Thái Y, xin đợi một chút." Chu lão Tịnh theo phản xạ đứng lại, lại vào nữ tử trước mặt. "Cô nương gọi tôi sao?" "Vâng, Chu thái y là tôi gọi."
"Xin hỏi quý danh cô nương là gì, cô gọi tôi phải chăng có chuyện gì muốn nói?" Chu Tịnh từ tốn gặng hỏi, từ đầu đến cuối cảm thấy từ cô gái trước mặt có vẻ vô cùng gấp gáp. "Riểu nữ họ Lục tên thị Đình, tiểu nữ là em thứ của Lục hoàng hậu. Hôm nay làm phiền tới Chu Thái y, quả thực tiểu nứ có điều muốn nhờ cậy, không biết ngài có thể nào cho tiểu nữ một chút thời gian?" Chu Tịnh ái ngại nhìn Cám, vuốt cằm suy nghĩ một lát, cuối cung cũng đồng ý. Hỏi han một hồi mới biết hoàng tử chết do trúng độc, ấy vậy mà thái y đám bọn họ một chút độc tố nào cũng không tìm ra, thức ăn đồ uống tất cả đều không chưa độc. Vậy ruốt cục từ đâu mà hoàng tử lại nhiễm độc?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!