Trưa ngày hôm đó, mặt trời tỏa nắng chói chang. Ánh nắng chiếu xuống dưới mặt đất, cũng chiếu xuống thân hình gầy guộc bé nhỏ của Tấm, những giọt mồ hôi trên trán thị ta vì ánh nắng mặt trời mà trở nên long lanh đến lạ. Chiếc quần đen phai màu xắn lên tận đầu gối, làn da vốn trắng trẻo vì sương gió mà trở thành nâu đen.
Người ngoài nhìn vào ai lại nghĩ cô gái chân lấm tay bùn này cũng là con nhà quan cơ chứ!
Tấm đứng ven ao, thọc tay xuống đất bùn bẩn hòng mò thêm con tép, con tôm nào đó. Mò được thì lại cẩn thận bỏ vào trong giỏ. Quơ tay qua nước để trôi hết bùn, thị lấy cái nón trên đầu xuống quạt cho đỡ nóng, tay trái lau đi mồ hôi trên trán. Thuận mắt, thị nhìn về phía gốc cây.
Cám ngồi yên trên bờ, dựa mình vào cây nằm vừa vặn để bóng râm ôm lấy mình một chút nắng cũng không chiếu vào. Mắt thị nhìn người con gái thân hình nhỏ nhắn, chân tay lấm đầy bùn đất, lầy lội ở dưới ao. Miệng khẽ nhếch sang một bên, thị nhắm mắt để mình chìm vào giấc ngủ...
Tấm lên bờ, đưa mắt nhìn vào em kế, bấy giờ vẫn đang say giấc, rồi thị thu dọn đồ đạc tất nhiên không quên đổ rổ tép vừa bắt được vào giỏ của mình...
- Chị bắt xong rồi sao? đi rửa chân tay đi không cần gội đầu đâu mất thời gian.
Tấm nghe thấy tiếng của Cám, thị quay mặt lại liếc nhìn một cái sau đó cũng lẳng lặng đi ra chỗ nước sâu rửa chân tay. Cám mở mắt tỉnh dậy, ả lại gần chỗ giỏ tép đầy của Tấm, nhẹ nhàng cầm giỏ lên, thướt tha bước tới chỗ ao nông rồi thẳng tay đổ nguyên giỏ tép xuống.
Tấm rửa chân tay xong quay lại, hai mắt trợn trừng nhìn vào thân hình trước mặt, bên trong ắt hẳn có tức phẫn, nhưng rốt cục, bên ngoài cũng chỉ dám biểu lộ sự kinh ngạc.
Cám quay người lại về phía Tấm, nhìn thấy bộ dạng ngạc nhiên của chị ta liền có chút khinh bỉ. Ả cười mỉm,tay móc quai giỏ đi thẳng tới bên cạnh Tấm thì chợt đứng lại .
"Chị yên tâm đi dù chị hay tôi, có hay không có giỏ tép này thì mẹ vẫn sẽ đưa yếm cho tôi mà thôi , cái yếm đó vốn là đồ của tôi."
Nói xong, ả đi tiếp, tay vẫn còn mải mê vừa tưng vừa hứng trái bóng nhỏ mà nàng ta ưa thích. Ả ta cứ vậy di thẳng về nhà. Để lại nàng Tấm xinh đẹp đứng ở bờ ao nhìn bóng dáng kia khuất dần mà tay nắm chặt váy nhăn nhúm.
Tấm vừa bước vào thềm nhà, bản thân vẫn chưa kịp nhận thức được gì thì đã phải chịu ngay cái tát giáng xuống mặt của mẹ Cám.
Thị ta ngã khịu xuống đất, bản thân chưa kịp đứng lên đã phải nghe những lời cay nghiệt của bà mụ.
"Mày đi đâu mà giờ này mới về, sao Cám về rồi mà mày lại về sau? Giỏ tép đâu đưa đây tao xem."
Nói rồi, bà mụ giật phay lấy cái giỏ trên tay Tấm mà dòm vào.
Rỗng tuếch!
Cả cái giỏ chỉ có duy nhất độc một con cá nhỏ, bà ta lập tức tức giận ném thẳng chiếc giỏ xuống đất.
"Giỏ rỗng tuếch, mày đi đâu cả ngày trời mà không bắt được con tép nào về đây? Thân là gái lại lười biếng trì trệ, hay mày trốn việc đi chơi."
"Dì hiểu nhầm rồi... con không có."
Tấm thu chân lại quỳ xuống trước mặt mẹ cám hai tay chắm lại van xin.
"Còn dám trả treo hay mày đi đàn đúm với thằng nào? hả? nói ngay ra cho tao! Con gái con đứa, nuôi tới 15 tuổi đầu bảo nó đi bắt tép về nấu cơm mà nó lại đi chơi bời lêu lỏng. Thứ con gái mất nết! Nuôi mày đúng là chỉ tổ phí cơm phí gạo."
Tấm mặc nhiên ngồi yên mà nghe mấy lời cay nghiệt không có cơ sở đó áp thẳng lên mình. Và tất nhiên, thị ta cũng càng chẳng dám chối bỏ lấy một câu. Cứ thế chịu đựng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!