Chương 1: Ta say rượu hay do say tình
"Mẹ mua cho con heo đất... Í a í à"
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Điệp Liên Tú giật mình thức dậy, cậu lắc đầu qua lại, rồi xoa huyệt thái dương của cái đầu đang đau. Vì say rượu của mình, cậu nhìn đồng hồ đã là tám giờ sáng, rồi lại nhìn vào điện thoại của mình đang nổi lên dãy số lạ.
Điệp Liên Tú uể oải cầm điện thoại lên nghe máy.
Đầu dây bên kia lên tiếng.
"Xin hỏi, ngài là ông Tú phải không ạ? Chúng tôi là nhân viên của công ty Star thưa ngài, chúng tôi đến giao quả trứng để chơi game Trò Chơi Thế Kỷ đến cho ngài rồi ạ."
Khi nghe đầu dây bên kia nói, cậu đang còn lâng lâng vì say rượu thì tỉnh lại hẳn. Tú ngồi bật dậy rồi suy nghĩ, cố gắng nhớ lại tối qua mình đã làm gì.
Thì ra ngày hôm qua cậu bị thất tình, rồi đi uống rượu với thằng bạn thân chí cốt. Cũng chính là ông chủ của mình, cả hai cùng nhau uống tới gần sáng rồi mới về.
Nói về người bạn thân này, hắn tên là Lê Thiên Tuấn, là một người con trong một gia đình khá giả. Hắn rất có tài kinh doanh, nên phát triển sự nghiệp lên rất nhanh.
Tuấn đã mở nhiều cửa hàng, nhà hàng, cùng siêu thị và bất động sản. Cùng với khả năng kinh tế của gia đình mình hỗ trợ, cậu ta phát triển kinh doanh rất nhiều ở trong và ngoài nước.
Chỉ mất bốn năm từ khi cậu ra trường, Tuấn phát triển lớn mạnh và giàu có như bây giờ.
Tuấn và Tú cả hai học với nhau từ năm lớp sáu, trong một lần đi học về năm lớp tám. Hắn được Điệp Liên Tú cứu, khi một chiếc xe mất lái lao về hướng mình.
Sau sự kiện đó, Tuấn xem Điệp Liên Tú như một người anh em ruột thịt của mình.
Cả hai cùng học lên cấp ba, đến khi đã thi tốt nghiệp lớp mười hai, chuẩn bị thi đại học thì. Điệp Liên Tú phải nghỉ học, vì gia đình cậu có biến cố lớn lần thứ hai.
Mặc dù Điệp Liên Tú đã nghỉ học, nhưng Tuấn và Tú cả hai vẫn thường liên lạc với nhau. Hắn cũng là người bạn thân duy nhất của Điệp Liên Tú.
Một thời gian sau khi Tú đi nghĩa vụ về, cậu bắt đầu đi tìm việc làm. Tuấn hay tin kêu cậu về làm việc cho mình.
Và rồi Điệp Liên Tú đồng ý vào làm, công việc của cậu là thu ngân và hướng dẫn khách hàng. Đó là một siêu thị mini, thuộc về chuỗi siêu thị của Tuấn.
Sau khi Tú làm một thời gian, Tuấn lại muốn giúp đỡ người bạn mình nhiều hơn. Cậu ta cho thủ quỹ phát lương cho cậu, cao hơn mức lương bình thường, nhưng lại bị Tú từ chối. Cậu chỉ muốn nhận số tiền, từ chính bản thân mình làm ra mà thôi.
Cũng vì thế Tuấn liền thay đổi chủ ý, bằng cách thăng chức cho Tú lên làm quản lý. Kiêm luôn nhân viên thu ngân để trả lương cho cậu nhiều hơn.
Chính vì thế Tú không thể từ chối sự giúp đỡ này được. Có như vậy Tuấn cũng yên tâm hơn, đây cũng coi như là một sự giúp đỡ tốt nhất của thằng bạn này rồi.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Kể về lý do Tú say như thế, là do buổi chiều hôm trước, hôm ấy là ngày kỷ niệm một năm yêu nhau và cậu muốn tặng quà cho người yêu, Tú đã chuẩn bị sẵn một bó hoa cùng nhẫn để tặng.
Ai ngờ rằng cậu chưa đi tới nhà người yêu, mà lại thấy cô ta một tay xách đống đồ hàng hiệu vừa mới mua. Một tay còn lại khoát trong tay người đàn ông khác.
Người phụ nữ ấy khi thấy cậu, thì bất ngờ giật mình. Không hỗ là sinh viên ngành địa chất, chuyên ngành đào mỏ, cô ta rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Cô ta không cảm thấy bản thân mình có lỗi, mà còn không chờ Tú lên tiếng liền trách ngược lại cậu.
"Anh đừng nói gì hết!!! Lúc mới gặp anh, tôi thấy anh sống một mình trong một ngôi nhà lớn, cứ nghĩ anh là một đại gia giả nghèo, sống thử cuộc sống bình thường. Ai ngờ anh chỉ là một tên quản lý quèn ở siêu thị mini, mà anh nhìn lại mình đi. Một năm qua anh đã cho tôi được gì? Đừng nói về những món quà rẻ tiền mà anh tặng cho tôi. Chúng chẳng bằng một món quà mà anh ấy mua tặng tôi, còn chưa nói những buổi đi ăn uống cùng anh. Cũng không bằng một bữa ăn mà tôi đi với anh ấy, anh làm ơn buông tha cho tôi đi. Để tôi được hưởng những gì xứng với tôi, anh đừng tìm làm phiền tôi nữa"
Tú lúc này nhíu mày, không ngờ cô ta còn đỗ hết mọi thứ lên đầu cậu, một cách đường đường chính chính như cậu là người có lỗi vậy. Lỗi của cậu là nghĩ rằng cô ta là một người con gái thanh thuần, sau nhiều lần gặp gỡ và giúp đỡ nhau cậu mới quen cô ta. Sau khi quen nhau một thời gian, việc cô ta xin tiền và mua sắm càng nhiều cậu liền hạn chế lại đôi chút.
Mà thật ra thì mặc dù cậu chấp nhận làm người yêu của cô ta, nhưng cậu lại vẫn thường mơ thấy một bóng hình mà gặp từ nhỏ lúc cậu năm tuổi. Cậu không hiểu cảm giác của mình là như thế nào với cô bé đó, chỉ là cậu nhớ rằng mình có tặng cô bé chiếc vòng mà mẹ mình để lại trước khi mất, chỉ dành tặng cho vợ tương lai của mình mà thôi.
Cậu cũng không có cảm giác gì với người yêu của mình, đơn giản là cậu đáp trả lại tình cảm của cô mà thôi. Nhưng cậu lúc này mới biết đấy chỉ là nghệ thuật đào mỏ của cô ta, nên cậu thấy buông bỏ cũng nhẹ nhàng, nhưng mà cảm giác bị cắm sừng thì vẫn là thật sự khó chịu...
Rồi cô ta nắm tay người đàn ông đó quay người đi, trước khi đi. Người đàn ông đó quay lại nhìn cậu, hắn cười nửa miệng khinh bỉ và nói:
"Đúng là thằng nghèo đỗ khỉ, đã là ăn mày thì đừng bày đặt quen gái đẹp. Tìm người xứng tầm với mày đi, thằng ăn mày hahaha!!!."
Hắn cười đắc ý, khoát tay người phụ nữ phụ bạc đó bỏ đi. Cả hai leo lên một chiếc xe đắt tiền đậu gần đó rồi lao đi.
Khi cả hai đi mất dạng, để lại cậu với bàn tay nắm vào thật chặt vì tức giận. Đến nỗi móng tay đâm vào thịt, hằn sâu bốn ngón tay... Còn dưới chân là bó hoa dập nát, giống như mối tình ba năm của cậu vậy.
Sau một hồi lấy lại bình tĩnh, cậu thở dài, chỉ biết lên tiếng:
"Đúng là đôi cẩu nam nữ, tôi mong rằng hai người đừng bao giờ bỏ tay nhau ra. Để rồi làm khổ người khác như tôi vậy... Thật là hai kẻ khốn nạn mà."
Do đã trải qua nhiều biến cố, cùng đau khổ khó khăn trong quá khứ, cậu cũng rèn luyện được cách điều chỉnh tâm trạng. Nên tâm lý của cậu lấy lại bình tĩnh khá là nhanh, nếu không với thân thủ của cậu, người đàn ông kia đã không lên được chiếc xe sang đó, mà thay vào đó là sẽ được lên một chiếc xe màu trắng có dán chữ thập đỏ rồi.
Cậu thuộc tuýt người, nắm được mà buông cũng được, với lại cảm giác của cậu bên cô ta là cảm kích, khi cậu đang đau buồn thì cô ta xuất hiện an ủi cậu hơn là tình yêu. Sau đó Tú suy nghĩ mình nên làm gì khi thất tình nhỉ?
Nếu theo đúng kịch bản trong phim ảnh, khi thất tình người ta thường sẽ mượn rượu giải sầu. Mà giải sầu thì phải có người đối ẩm mới chuẩn bài, cậu cảm thấy như vậy cũng đúng.
Vậy rồi quyết định lấy điện thoại gọi ngay cho Tuấn.
"Alo Tuấn à, mày đang ở đâu vậy? Hôm nay mày rảnh không? Đến hồ Con Rùa đón tao nhé"
Sau Tuấn nghe được lý do Tú gọi mình, không cần phải suy nghĩ lâu, luận đồng ý ra ngay.
"Đợi ở đó, một phút ba mươi giây tao tới ngay"
Sau khi cúp máy không bao lâu, Tuấn ngồi trên con siêu xe đến rước Tú, có vẻ như Tuấn có việc gần nơi Tú đang đợi. Nên Tuấn đến nhanh như vậy, Tú leo lên xe rồi cả hai cùng nhau đến quán rượu quen thuộc.
Cả hai thường đến đây khi có chuyện vui hay buồn, sau khi nói hết tất cả bức xúc trong lòng, Tú cùng Tuấn cùng nhau cụng ly.
"Coong...oong"
"Quên bà nó đi con đàn bà phụ bạc đó, con ả đó chỉ đáng làm một con bốn thôi. Gái đẹp và tốt còn đầy và đang đợi mày đến rước kìa, chẳng gì phải buồn cả"
Tuấn vỗ vỗ vai tú an ủi.
"Tao hiểu chứ, đến đây chủ yếu gặp mày thôi, chứ chuyện đó tao cũng bỏ ra sau lưng rồi. Mày không cần phải lo đâu"
Thấy Tú nói vậy Tuấn cũng không nói thêm, rồi đôi bạn ôn lại chuyện cũ, bàn về thời sự từ trái đất, đến không gian. Tuấn chuyển đề tài sang bàn luận về trò chơi, mà trò chơi này đang thu hút người chơi trên toàn cầu. Từ khi nó phát hành cho tới nay, trong thời gian ngắn bốn tháng, mà đã bán ra hơn một tỷ máy trò chơi. Và có xu hướng ngày càng tăng lên, trò chơi này phát hành được nửa năm và đang chiếm lấy thị trường game thế giới.
Cậu ta khoe với Tú rằng, mình là chủ một Guild khá lớn. Cũng có danh tiếng, xếp hạng của guild cũng khá cao trong game này đó là: Trò Chơi Thế Kỷ
Rồi hắn rủ Tú vào cùng chơi với mình, còn thiết bị kết nối trò chơi. Tuấn sẽ lo hết mọi chi phí cho Tú, nhưng lại bị Tú từ chối.
Vì nguyên tắc của bản thân, Tú không cho phép mình nhận không của bất kỳ ai. Mà bản thân cậu lại không bỏ ra bất kỳ cái gì để trao đổi, Tuấn cũng đành bất lực nói:
"Thôi mặc kệ mày vậy, khi nào mày cần giúp đỡ, cứ nói cho thằng anh em này hay đấy"
Một lúc sau Tuấn đi vệ sinh, Tú liền lướt điện thoại trong khi ngồi chờ. Cậu vào xem những sản phẩm của công ty Star, nơi sản xuất ra game Trò Chơi Thế Kỷ.
Sau khi một hồi đắn đo suy nghĩ, với chút men say trong người, Tú quyết định mua một quả trứng chơi game của công ty Star. Cậu bây giờ nghĩ rằng:
"Cần gì phải tiết kiệm tiền, để cưới một phụ nữ như thế chứ, mà bản thân mình phải xem đó là may mắn. Cũng còn may là người đàn bà đó bỏ đi, trước khi mình định cầu hôn cô ta."
Và rồi cậu lướt website của công ty Strar, sau một hồi tham khảo những sản phẩm từ công nghệ. Của công ty này, cậu bắt đầu xem những sản phẩm giải trí.
Hiện ra trước mắt cậu, đó là quả trứng trò chơi đầu tiên, nó được ghi thông tin quảng cáo và giá niêm yết. Chỉ bằng một phần tư giá của thị trường, cậu tò mò vào xem thông tin của quả trứng.
"Đã được trả lại lần thứ 65, tình trạng máy mới 90%, không có hư hỏng"
Xem xong lời giới thiệu rồi tặc lưỡi lắc đầu nghĩ:
"Máy không hư hỏng gì mà đến 65 người trả hàng có quỷ mới tin mấy người, những con dân Đông Lào không dễ bị lừa như vậy đâu."
Nói thì nói thế, bản thân cậu sau đó lại thắc mắc:
"vì sao họ lại để thông tin giới thiệu, gây bất lợi đến việc bán sản phẩm như vậy nhỉ? Chẳng lẽ năm nay mấy con buôn đổi tính. Bắt đầu chuyển sang buôn bán trung thực vậy à?"
Rồi cậu mặc kệ, tiếp tục lướt xem những sản phẩm khác. Nhưng rồi cậu ta chỉ biết im lặng.
"..."
Sau khi nhìn thấy giá của những máy khác, rồi cậu thành thật xem lại quả trứng trò chơi giảm giá trước đó.
Vì sau khi thấy giá của những quả trứng kia, cậu cảm giác thiếu oxi lên não trầm trọng. Y như ăn vịt lộn không có muối tiêu và rau răm vậy, à nếu có thêm tắt hay chanh thì càng ngon. Nhưng chỉ có hột vịt lộn không thôi, đây thật sự là một mất mát to lớn với tín đồ ăn hàng.
Trên đầu Tú chỉ có nổi lên toàn dấu
"!!!"
Như cuộc đời cậu vậy, đầy sự bấp bênh, thăng trầm và đầy bất ngờ. Cậu chỉ biết thét lên sâu trong thâm tâm mình rằng.
"Má ơi nó đắt vãi linh hồn, tiền mua máy mới, đủ cho mình cưới hai ba bà vợ rồi. Thật là kinh khủng!!"
Rồi cậu thành thật, quay ra xem lại cái máy giảm giá trước đó rồi nói:
"À công nhận, máy mới 90% giá đó cũng hợp lý đó. Với thằng chẳng có nhiều tiền như mình, mua với giá như vậy cũng tạm được."
Cậu quyết định chọn cái máy này, sau khi đã đặt hàng, chuyển khoản. Đưa địa chỉ cùng số điện thoại nhận hàng, bên công ty Star hẹn cậu vào tám giờ sáng hôm sau sẽ giao hàng.
Sau khi đặt hàng xong, không bao lâu thì Tuấn đi ra. Cả hai bắt đầu tiếp tục uống với nhau, cùng nói chuyện quên trời, quên đất. Đến tận khuya cả hai mới ngừng lại, rồi mò về nhà của mình.
Khi xuống xe Tú nhìn Tuấn một lúc và nói:
"Thằng bạn tôi ơi, cảm ơn mày nhé"
Tuấn mỉm cười giơ nắm đấm lên, đến trước mặt cậu và nói:
"Là anh em mà mày cứ nói lời như vậy, thì đừng xem nhau là anh em nữa"
Tú và Tuấn nhìn nhau và phá lên cười.
"Hahaha...haha"
Rồi cậu cũng giương nấm đấm của mình, đụng vào nấm đấm của Tuấn, sau đó chào nhau vài tiếng Tuấn phóng xe đi. Vì đã lâu không ngồi uống rượu, nên Tú cũng lảo đảo bước vô nhà.
Cậu buồn bực vì hôm nay sao lại mau say như vậy, có phải chăng ta say rượu hay do say tình, cậu lắc đầu không thèm nghĩ nữa.
Mà sau khi Tú vô nhà, cậu đi vào phòng phi lên giường thì lăn ra ngủ, rồi việc mình mua máy trò chơi cậu cũng quên mất. Chỉ đến khi nhân viên giao hàng gọi điện cậu ra nhận hàng, thì lúc này cậu mới nhớ ra.
Sau khi mở cửa cho nhân viên giao hàng vào nhà, cậu chỉ họ lắp đặt máy vào trong căn phòng riêng của mình.
Khi lắp đặt máy, họ hướng dẫn luôn cho cậu cách sử dụng, và các điều cần lưu ý. Trước khi ra về họ nói với cậu rằng.
"Quý khách có thể đổi máy này trong vòng 3 ngày, nếu như ngài thấy trục trặc hay không vừa ý. Nếu cần thì ngài hãy gọi cho chúng tôi, chúng tôi sẽ xử lý cho ngài, chúc ngài chơi game vui vẻ."
Sau khi tiễn mấy anh nhân viên đi về, cậu bắt đầu tắm rửa và ăn uống, khi dọn dẹp tất cả mọi thứ. Cậu bắt đầu về phòng, rồi bản thân lại phân vân khi đứng trước quả trứng trò chơi.
Vì đó giờ, cậu chưa từng chơi game bao giờ, sau biến cố mà cậu mất đi ba mẹ lúc cậu được năm tuổi. cậu khép mình lại, chẳng chơi game hay coi truyền hình gì, ngoài việc mình đến võ đường khi bác mình dẫn đến đó.
Rồi cậu lại nhớ đến buổi chiều chia tay với người yêu cũ, cơn bực mình của cậu lại ập đến. Dù sao cũng đã mua rồi vậy thì cứ sử dụng thôi, sau khi hít thở bình tĩnh lại, cậu quyết định chui vào cỗ máy chơi game...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ở một căn phòng to lớn và sang trọng, có một người đàn ông đang nhìn màn hình. Trên ấy đang phát trực tiếp, hình ảnh những người chơi giỏi nhất của Trò Chơi Thế Kỷ. Trên bàn ông ta là tấm bảng ghi hai chữ.
[Chủ Tịch]
Bỗng nhiên có một giọng nói phụ nữ vang lên.
"Thưa ngài, quả trứng trò chơi thứ một Tỷ. Bên bộ phận kinh doanh thông báo đã có người mua rồi ạ"
Người đàn ông liền lên tiếng.
"Hôm nay là ngày 6 tháng 6 năm 2066 và người thứ 66 mua máy, con số thật là đặc biệt. Ta là một nhà khoa học cũng là một người kinh doanh, nhưng điều này thật sự khiến ta tò mò. Đây có phải gọi là số phận hay không? người này có phải là người được chọn? Hay chỉ là trùng hợp, hay rồi cũng sẽ như những người trước, ta thật sự mong đợi biểu hiện của cậu ta."
Người đàn ông im lặng một lúc rồi ra lệnh:
"Ngươi hãy theo dõi người này kỹ, rồi báo cáo lại cho ta khi có sự bất thường."
Người đó trả lời:
"Vâng thưa ngài, nhưng trước đó, ngài hãy uống ly cà phê mà tôi chuẩn bị. Được làm theo thói quen của ngài, hãy uống trước khi nó nguội thưa ngài."
Rồi bàn tay mịn màng đưa lên cho người đàn ông đó ly cà phê, nhưng thật ra lại là một robot siêu máy tính có trí tuệ cực cao. Nếu như những nhà khoa học, hay chính phủ biết được.
Một con robot đặc biệt như thế, lại bị biến thành một người hầu gái, lúc ấy không biết họ nghĩ ra sao đây. Nhưng với vị thế và sự giàu có của người đàn ông đó, không một ai dám phê bình hay phản đối ông ta cả.
Ông ta chính là chủ tập đoàn [Star] người chế tạo ra hệ thống thăm dò không gian, hệ thống này giúp con người ở Trái Đất. Có thể cảm nhận được cảm giác, như mình đang di chuyển trên hành tinh khác. Chúng ta có thể đụng và sờ, thậm chí nghiên cứu chúng, như chúng ta đang ở trên hành tinh đó vậy.
Các nhà khoa học, không cần phải đi lên phi thuyền tốn thời gian dài dằng dặc. Hay rủi ro để đến hành tinh đó, chỉ cần đưa phi thuyền bay tự động đến hành tinh mà họ muốn.
Họ có thể cảm nhận và thấy tất cả những gì trên hành tinh đó có, thông qua hình chụp của phi thuyền, siêu máy tính sẽ tính toán điều chỉnh tất cả, để họ cảm nhận tất cả y như họ đang trên hành tinh đó vậy.
Từ phát triển công nghệ thực tế ảo cho ngành hàng không vũ trụ, ông ta lại phát triển cho ngành công nghiệp giải trí và tạo ra Trò Chơi Thế Kỷ.
Trong khi đó Tú không biết rằng đoạn đường về sau của bản thân, luôn có một người theo dõi mình. Từng bước đi của cậu khiến cả thế giới khiếp sợ...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!