TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Biểu cảm nhỏ của ông cụ Trương lọt vào mắt mọi người, khiến người nhà họ Trương hai mặt nhìn nhau, trong lòng cảm thấy bồn chồn.
Trương Trần thì cười nhẹ một tiếng, anh dám khẳng định ông cụ Trương tuyệt đối sẽ phân biệt được thật giả.
Ông cụ Trương dùng mu bàn tay gõ lên bình Lựu Ảnh một lát, tiếng vang trầm lắng vọng ra, khiến người ta cảm thấy êm tai. Ông ta lại quan sát đáy bình thật kỹ, sau đó bỗng trở nên trầm mặc.
Lần này, sắc mặt của người nhà họ Trương rất đặc sắc, nếu là giả thì ông cụ Trương cứ nói thẳng ra là được, nhưng vì sao ông ta lại lựa chọn trầm mặc?
“Chẳng lẽ nó là hàng thật?”, có người nhỏ giọng suy đoán.
“Ha ha, làm sao có thể là thật được? Ông còn không biết ý đồ của ông hai à? Ông ta nịnh nọt bố, sao dám mang đồ giả tới?”
“Vậy chuyện đang xảy ra trước mắt thì phải giải thích thế nào?”
“.*, Trương Thanh lắc đầu, ông ta cũng không giải thích được, nhưng ông ta tin tưởng cái của Phương Thiên Bàng là thật, còn cái của Trương Lập là giả!
Trong lòng Trương Lập cũng thấy thấp thỏm, ông ta trực tiếp mở miệng hỏi: “Bố, sao rồi?”
“Ừm”, ông cụ trầm ngâm một lát rồi chậm rãi nói: “Cái gì mà thật hay giả, các con đều là con bố, quà các con tặng ông già này đều thích cả, thật giả không quan trọng, quan trọng là tấm lòng!”
“Được rồi, được rồi, bố cũng không xác định được, để bố cầm về phòng, lúc rảnh bố sẽ từ từ nghiên cứu!”
Mọi người đều trầm mặc, câu nói này của ông cụ Trương cứ lấp lửng không rõ ràng, hay là ông cụ không phân biệt được thật giả?
“Ha ha, để tôi nói đi”, Trương Trần cười một tiếng, nói: “Cảm giác khi sờ vào bình Lựu Ảnh thật rất nhãn nhụi, màu sắc đều nhau, gõ nhẹ vào sẽ vang lên âm thanh trầm lắng nhưng khiến người ta cảm thấy êm tai. Phần đáy là hiếm gặp nhất, gần như liền mạch với nhau, như được hình thành tự nhiên, mặc dù trên đó có vết lõm, nhưng nó càng chứng minh được điểm này!”
“Ý cậu là sao?”, Trương Lập nhíu mày nhìn về phía Trương Trần, chất vấn một cách nghiêm nghị: “Ý cậu bình của tôi là hàng giả?”
“Ha ha ha”, Trương Trần chỉ gật đầu chứ không trả lời. Lão Trương Lập này hung hăng như thế, ông cụ thì hiển nhiên là thiên vị, nói năng như muốn hốt hết vào túi mình, trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế, tặng báu vật còn bị coi là kẻ xấu.
Trương Trần vừa dứt lời, mọi người lập tức liên tưởng đến câu nói lấp lửng vừa rồi của ông cụ, trong lòng đều có suy đoán của mình.
Bạn đang đọc bộ truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm, truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm , đọc truyện Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm full , Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm full , Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm chương mới