TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 148: Sân Vận Động Mùa Đông (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 148 : Sân Vận Động Mùa Đông (2)
Ngay khi bước vào sân vận động, các tộc nhân choáng ngợp trước sự to lớn của nó, bên ngoài sân đã rất to lắm rồi nhưng khi đi vào họ mới nhận ra bên trong còn lớn hơn sức tưởng tượng của họ.
Những cây cột chống bức tường, những hàng ghế bê tông cao, và những khu vực thi đấu rộng lớn, đám nhỏ vui sướng mà chạy vào sân bóng nằm ở trung tâm sân vận động.
Lme chạm tay vào lớp cỏ và nhăn nhó, không còn là sân cát mịn như sân cũ mà là một loại sân mới, sân cỏ tự nhiên.
Là một đứa thông minh, Lme nhanh chóng nhận ra thứ cần thích nghi hàng đầu là sân tập, chứ không phải là luật mới – đây chính là thử thách mới.
Lme mỉm cười, nó cực phấn khích khi mà đối thủ sắp tới cũng đang nhìn nó cười - Ron.
Cả hai trong nửa năm hợp tác cùng nhau đã tung hoành trong các trận đá bóng, vì vậy là ăn ý của cả hai rất tốt nhưng ngặt nỗi là chúng lại mất cân bằng giữa các đội.
Thành ra trong suốt thời gian đầu mùa thu tới giờ, cả hai không được chơi bóng cùng nhau, thay vào đó là mỗi trận một đứa vào, đứa còn lại thì ở bên ngoài cổ vũ.
Ain muốn bọn chúng cạnh tranh thử sức, nên tách hai đứa ra thành hai đội riêng biệt, sau đó nhờ Dio quan sát rồi chọn cho hai thần đồng những đồng đội phù hợp.
Cuộc chọn lọc rất khốc liệt, ai cũng muốn về đội làm thành viên của hai thần đồng, đây là danh hiệu mà Ain công nhận cho hai đứa.
Vì điều đó mà những đứa trẻ còn lại trong đội hình toàn những đứa tốt nhất ở vị trí đó, với kiến thức của mình Ain cũng chỉ gật đầu thôi.
Duy chỉ có nhóc Pea không chịu vào đội nào, vì nó chỉ xem bóng đá là trò giải trí, công việc yêu thích của nó vẫn là chăm sóc thú, nơi đó mới là ngôi nhà của Pea.
Ain thì không ép buộc gì, hắn chỉ hơi tiếc, đám nhỏ thì nhận được thông tin mà thở phào, không ai muốn Pea vào đội đối thủ cả.
Mặt sân mới là loại cỏ mọc dại ở gần bộ lạc Lạc Việt, nằm ở phía tây nam bộ lạc, chúng sinh tồn rất tốt dù có dẫm, đạp, cắt tận rễ cũng mọc lại như thường.
Với yêu cầu của Ain, nhóm săn nhanh chóng tìm ra loại cỏ phù hợp, với các thành viên đi săn thì họ không lạ gì với loại cỏ này, do chúng khi trưởng thành cũng rất nhỏ chỉ cao khoảng 6-8cm thôi, lá có hình dạng thon gọn và dài.
Khi mang những giống cỏ này về sân vận động thì nhóm xây dựng vô cùng bất ngờ, khi chỉ mới trồng ngày hôm trước, hôm sau chúng đã sum suê, bùng nổ sinh khí.
Làm cho nhóm xây dựng khá vất vả khi cứ vài ngày là phải cắt cỏ một lần, nếu không chứng sẽ mọc lan sang chỗ khác, hiện tại do chưa có nghiên cứu để hạn chế sự sinh sôi của loại cỏ này.
Nên nhóm xây dựng chỉ đành dành ít thời gian ra để cắt cỏ, bọn họ nghe nói sau này sẽ có đội chăm sóc cho sân vận động riêng do tộc trưởng trả công, nên cũng thở ra một hơi.
Đã xây cái sân còn lãnh luôn việc chăm sóc cỏ thì đúng là cực hình a.

Sau khi chạm mặt cỏ thì mấy đứa nhóc liền ngứa chân, bắt đầu tổ chức những cuộc giao đấu nhẹ nhàng, dò mặt sân mới và kích thước lớn nên trận đấu mấy đứa nhỏ rất chán.
Các tộc nhân khác thì bận đi khám phá sân vận động, với quy mô lớn như vậy thì nếu là người bình thường thì có lẽ là đi hết cả ngày cũng chưa khám phá hết.
Nhưng đây tộc nhân bộ lạc đa phần xuất phát từ những nhóm chuyên về sức bền nên họ nhanh chóng đi hết sân vận động.
Có người thử chạy trên những lane cho cuộc thi chạy bộ, tuy chỉ mới chạy thử nhưng họ đã cảm thấy sự mệt mỏi không nhẹ khi, mà một vòng hoàn chỉnh thì đường chảy có thể đạt hơn 400m.
Có vị trí đánh dấu chạy 100m nhưng Ain hiện chưa muốn đưa vào cuộc thi, vì hắn chủ yếu muốn xem thử chạy bền liệu khả quan rồi mới quyết định tiếp.
Có người thử ném lao, bắn cung, có kẻ thì thử giao lưu đấu vật ở góc sân, có người thử làm trọng tài, có người xem luật cuộc thi rồi xem tình huống mà quyết định.
Nói về trọng tài hiện đa phần những thành viên này xuất phát từ nhóm chấp pháp cũ thử sức, vào những khoảng thời gian có cuộc thì họ được đề xuất trả lương mấy kg thịt và trái cây, khá là hậu hĩnh.
Bọn họ muốn thử sức, đặc biệt là sau khi tách nhóm chấp pháp, họ gặp khá nhiều khó khăn trong việc chọn công việc phù hợp, do tính kỷ cương của nhóm chấp pháp khiến họ gặp ít khó khăn trong công việc hiện tại.
Những người khác trong bộ lạc thì không có sợ hãi hay gì nhưng những thành viên chấp pháp cảm nhận vẫn có sự xa cách không nhẹ nên họ gần như chỉ muốn quay lại với công việc cũ.
Mà đội chấp pháp thì bị giảm quy mô lại, tinh giản hơn lúc trước thành ra khi nghe tin Ain tuyển chọn trọng tài thì họ liền đăng ký, Ain nhìn số lượng mà đổ mồ hôi hột.
Cũng may là hắn vẫn sắp xếp được, nếu không thì hắn phải chật vật giải thích với những tộc nhân bị gạt bỏ, Ain cũng muốn loại bỏ những người không phù hợp nhưng vẫn chưa có thời gian để sàng lọc.
Còn phần thưởng cho các cuộc thi thì Ain vẫn đang tìm vật liệu để làm huân chương, hắn định dùng đồng, sắt, thạch anh có sẵn ở bộ lạc. Nhưng hắn nhìn chúng khá phèn, Ain muốn nó phải nổi bật cơ mới phù hợp cho người vô định.
Hiện có chỉ có một vật liệu Ain đồng ý là thạch anh nhưng chúng lại phổ biến, không phù hợp quý hiếm cho vật làm phần thưởng, hắn cũng muốn tìm thạch anh tím nhưng cũng phải đợi một thời gian để khu mỏ tìm kiếm.
Ain còn muốn có ruby và sapphire, nhưng có lẽ hắn đang ước mơ quá xa vời.

Một số người lập thành nhóm nhỏ đi tham quan những phòng ốc trong sân, nó nằm ở dưới những hàng ghế bê tông, đây là việc mà Ain cùng nhóm xây dựng phải nghiên cứu rất kỹ.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

May mắn là bê tông mới lại vô cùng cứng cáp nên công việc lại dễ dàng hơn, Ain cũng trút bỏ nỗi lo, nhóm xây dựng thì còn làm quá lên, họ dựng nhiều cột trống trong những không gian đường đi.
Dù đi đứng khó khăn nhưng những tộc nhân đi khám phá lịa vô cùng thích thú, trên đường họ đi thấy có những phòng vệ sinh.
Đếm sơ khi đi từ chỗ cổng số 1 tới cổng số 2 bọn họ đã đi qua 3 cái nhà vệ sinh rồi, chéo nhà vệ sinh vài mét là hai căn phòng lạ, bước vào trong.
Bọn họ mới khó hiểu, sau đó được một thành viên xây dựng đang đi kiểm tra mới giải thích :
“À, phòng này mọi người sau này không được vào đâu, tộc trưởng nói là phòng dành cho các đội họp sau mỗi khi nghỉ giữa hiệp đấu.”
“Như ở cổng này thì có phòng cho đội đá bóng, còn cổng 3 và 4 thì là đội thi đấu bắn cung, 5 và 6 là đấu vật, còn hai cổng còn lại là chạy bền và ném lao.”
Thành viên kia cũng tiện nói luôn cho mọi người hiểu, lúc này tất cả đều ngạc nhiên không rõ phòng này có thể làm gì, thành viên kia vội chào rồi đi làm việc.
Ain thì đang đi khắp sân vận động cùng với Pu nói gì đó, chỉ thấy thằng Pu gật đầu rồi hí hoáy vẽ trên một tấm bản đồ, nhìn vào thì các tộc nhân chỉ thấy choáng đầu.
Vì nó như một bản thiết kế hiện đại vậy, rất chi tiết và dày đặc, dù Ain không mang sự gợi ý thì theo sự phát triển vốn có, Pu cũng sẽ làm những bản thiết kế chi tiết như vậy, chỉ là nó sẽ mất đâu đó hơn vài chục năm mới nghĩ tới.
Trong khoảng thời gian đó là vô số lần thử nghiệm, phát triển mới có thể đạt đến mức độ như hiện tại, như cũng có thể là không thành công mà đợi vài thế hệ nữa.

Sự gợi ý về ốc vít của Ain khiến cho ngành xây dựng phát triển hơn trông thấy, sự chắc chắn mà nó mang lại giúp cho mọi thứ vốn làm tạm trong bộ lạc được thay đổi rõ rệt.
Điển hình là những bản lề cánh cửa nhà, vốn ban đầu nhờ kỹ thuật ghép mộng gỗ mà những cánh cửa hoạt động khá tốt, nhưng qua thời gian thì chúng vẫn có những hạn chế.
Với sự ra đời của ốc vít, bu lông thì chúng giải quyết được những điểm yếu cố hữu của kỹ thuật ghép mộng.

Ngày thứ 18, tháng thứ hai mùa xuân.
Ain ngồi trong bàn làm việc, nhìn viên đá trên tay, mặt hắn nghệt ra, mép miệng không hạ xuống được.
Trên tay của Ain đang cầm là một viên đá màu tím nhạt, nó như những ngọn núi to nhỏ xếp chồng so le ngẫu nhiên nằm gần nhau, viên đá mà Ain cầm chỉ có cao khoảng 10cm.
Ain cầm viên đá vô cùng thích thú, hắn nhìn Tel ở đối diện mà vui vẻ hỏi:
“Ngươi tìm thứ này nhanh thế, có phải là do may mắn không vậy Tel?”
Tel nghe tộc trưởng nói thì cũng cười khổ, hắn cùng với đồng bọn nhận thông tin vào khoảng giữa mùa đông, dù không được đặt lên hàng đầu nhưng Tel cũng mong muốn tìm thấy một viên.
Hắn vui vẻ nói:
“Đúng là may mắn a, ban đầu nhóm tôi tìm khắp mỏ cũng không thấy gì, định bỏ qua thì một tên tộc nhân đi tè ở con sông gần đó thấy có màu sắc lạ ở bên bờ nên cúi xuống nhặt.”
“Hắn ban đầu muốn mang thứ đá đó về cho người bạn tình, nhưng may mắn là có người hỏi thì hắn nói vì sao có, tôi nghe vậy mới nghi ngờ, liền thử cho hai tộc nhân tìm ở bờ sông xem sao?”
Tel nói tới đây thì ngừng lại húp vài ngụm nước, sau đó nói tiếp:
“May mắn là hai người kia trong lúc tìm chán nên lấy một cái khay sàng cát ra để lựa đá cho nhanh, sau vài giờ thì họ lựa ra rất nhiều viên đá giống như vầy.”
Tel nói xong thì chỉ vào viên đá trên tay của Ain, hắn chỉ im lặng, Tel nói tiếp:
“Sau khi mang về thì tôi thử dùng búa đập, vì tộc trưởng từng viết trong thư, mấy viên đá quý thì chúng thường rất cứng, sau khi đập hết thì chỉ còn viên đá này.”
Ain nghe xong thì gật gù, hắn không ngờ sự lười biếng lại mang sự bất ngờ cho mình, hắn tự hỏi nên cho đám tộc nhân lười để mang nhiều lợi ích cho bộ lạc không?
Ain nhìn Tel rồi nói:
“Được rồi, anh có thể về, à còn báo cáo thì đợi vài ngày tịnh dưỡng rồi gửi tôi sau cũng được, không gấp.”
Tel nghe vậy, đứng dậy cúi đầu chào nói:
“Vâng, chào tộc trưởng, tôi đi.”
Ain gật đầu, hắn nhìn bóng lưng kia mà suy ngẫm, hắn lại nhìn viên đá mà suy tư, Ain có ý tưởng cho viên đá rồi, dù không rõ có phải là thạch anh tím không nhưng màu của nó độc lạ là được.
Với hình dáng của viên đá tạm thời coi là thạch anh tím, Ain dự định làm một vương miện nhưng đó còn phải chờ nhóm chế tác xem có khả thi không nữa.
tấu chương xong. Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top