Hậu huyệt Thành Khoảnh mềm mại ấm áp đã được bôi trơn và khuếch trương sẵn. Dầu bôi trơn còn thừa chảy ra từ miệng huyệt, dần dần theo bắp đùi chảy xuống, dính dấp tê ngứa đến tận xương tủy.
Nửa người trên của Thành Khoảnh vẫn chỉnh tề, nửa người dưới lại không mảnh vải che thân, hai chân tách ra quỳ ở đuôi giường, giữa hai kẽ mông ánh lên vệt nước lóng lánh.
Tư thế này Thành Khoảnh đã luyện tập rất nhiều, bôi trơn cũng đã thử đi thử lại rất nhiều lần rồi. Nhưng hiện giờ cảm nhận được ánh mắt của người nọ vẫn run rẩy cả người.
Từ trước đến giờ Thành Khoảnh chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ dùng tư thế gần như dâng hiến này để đối diện với một người đàn ông khác, càng đừng nói đến việc dùng thuốc bôi trơn vẽ loạn nơi riêng tư của mình, không biết xấu hổ dùng ngón tay đâm ra rút vào huyệt thịt của mình.
Đây tuyệt đối không phải là chuyện cậu sẽ làm.
Cũng may thân thể này dường như sinh ra để thừa hoan, làn da bóng loáng trắng ngần không tì vết, ngay cả miệng vết thương cũng khôi phục rất tốt, gần như có thể xem nhẹ không tính đến.
Tốt hơn bản thân mình trước kia...
Thành Khoảnh cúi đầu, khóe miệng hơi giương lên, rõ ràng là cười khổ nhưng lại mang theo vài phần thư thái.
Lúc cánh mông bị giữ lấy, Thành Khoảnh vô thức cứng người, cổ ngẩng cao lên, hít vào một hơi cực nhẹ.
Tay của Tiêu Cù được chăm sóc rất tốt, một vết chai nhỏ cũng không có, lấy tư thế chi phối, nắm mọi thứ trong lòng bàn tay để đỡ thắt lưng Thành Khoảnh. Sau một hồi thất thần ngắn ngủi, Thành Khoảnh vùi mặt vào gối, hai chân tự giác mở rộng, toàn bộ huyệt thịt non mềm bao lấy đầu ngón tay Tiêu Cù.
Cậu không biết người phía sau dùng ánh mắt gì để nhìn mình.
Tiêu Cù rũ mi, thần sắc ngay cả men rượu cũng không khơi dậy được tình dục giờ phút này trở nên kịch liệt.
Nhưng Tiêu Cù lại rõ ràng, người đang nằm trên giường thực sự có thể gợi lên tình dục trong hắn.
Có lẽ là vì ánh mắt, có lẽ là vì một thân quân phục này. Truyện Full
Dục vọng ở bụng dưới đang đấu đá lung tung, dương v*t đã phát tiết xong một lần vừa được an ủi, chỉ là nhìn người trước mắt mở ra hai chân khuếch trương lại trở nên cương cứng.
Tiêu Cù cười lạnh lắc đầu, ánh mắt dừng lại trên vai Thành Khoảnh, phảng phất như xuyên qua tấm lưng đơn bạc này nhìn ra bóng hình của một người khác.
Quá gầy.
Gầy đến mức không xứng với một thân quân phục này.
Làn da quá trắng, không mảy may có chút bóng dáng nào của người kia.
Cũng đúng, người kia từ nhỏ đã kiêu ngạo chưa từng nhận thua, làm gì có chuyện quỳ gối trước mặt mình dâng cơ thể lên như thế này chứ?
Thôi.
Tiêu Cù hơi nheo mắt lại, không nhẹ không nặng tách mông của Thành Khoảnh ra, tức giận đẩy dương v*t của mình vào.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!