Cảnh Thiếu Trạch bị vệ sĩ đánh cho nằm bẹp dưới đất, toàn thân đau nhức. Mấy tên vệ sĩ này nghe lời Ninh Thư, chọn chỗ đau nhất để đánh.
Nhất thời Cảnh Thiếu Trạch không đứng dậy được, Ninh Thư lén lấy ngân châm trong túi xách ra lại gần vỗ lưng Cảnh Thiếu Trạch, nhanh tay chích vào eo anh ta.
Cảnh Thiếu Trạch đau nhức toàn thân, bị vỗ cũng hét lên vì đau nên giấu được cái đau chích kim.
Ninh Thư lạnh giọng: “Tôi biết anh toan tính điều gì, đừng bao giờ nghĩ phụ nữ ngu.”
Cảnh Thiếu Trạch giả vờ yêu lại chẳng vì hai trăm triệu thì không?
Cảnh Thiếu Trạch đau toát mồ hôi hột, ngoảnh đầu trừng đôi mắt đục ngầu nhìn Ninh Thư, cắn răng hận thù: “Tôi rất muốn xem cô xa tôi sẽ hạnh phúc nhường nào.”
Ninh Thư cười khẽ: “Vậy cùng chờ xem. Nhưng tôi biết chắc anh sẽ không bao giờ hạnh phúc. Anh là thằng đàn ông vô kỷ luật, vô trách nhiệm với gia đình, không cho vợ được cảm giác an toàn, cuộc sống của anh sẽ rối tung.”
Dù hào quang của anh có sáng đến đâu, mọi thứ cứ tiếp diễn theo chiều hướng xấu và rồi sẽ sụp đổ nhanh thôi.
Buông thả phải trả giá đắt.
“Chúc anh hạnh phúc.” Ninh Thư rời đi.
Ninh Thư đến ngân hàng đổi chi phiếu, tài khoản ngân hàng của cô có thêm một khoản tiền lớn. Ninh Thư dùng tiền mua rất nhiều cổ phiếu rải rác của công ty nhà họ Cảnh.
Thời gian gần đây công ty nhà họ Cảnh làm ăn thua lỗ, Ninh Thư đã mua rất nhiều cổ phần của các cổ đông nhỏ lẻ.
Cổ đông nhỏ lẻ thấy tình hình công ty khó khăn, lại thêm Ninh Thư mua với giá rất cao nên đã sang tên cho Ninh Thư, Ninh Thư đã gom được kha khá cổ phần công ty nhà họ Cảnh.
Ngày hôm ấy Cảnh Thiếu Trạch về nhà với đầy thương tích, Diệp Tích hỏi sao bị thương, Cảnh Thiếu Trạch nói bị Nghê Tịnh đánh.
Diệp Tích khó chịu ra mặt vì Cảnh Thiếu Trạch gặp Nghê Tịnh. Diệp Tích gọi cho Ninh Thư nhắc nhở Ninh Thư rằng hai người đã ly hôn này kia, đừng gặp Cảnh Thiếu Trạch nữa.
Ninh Thư tắt máy ngán ngẩm.
Cảnh Thiếu Trạch đau mất mấy ngày, cũng tức gần chết. Nhớ đến Ninh Thư báo cảnh sát hai lần, lần này anh cũng báo cảnh sát chuyện Ninh Thư cố tình đánh anh, phạm tội cố tình gây thương tích.
Cảnh sát tìm đến Ninh Thư, Ninh Thư bảo: “Khi đó tôi đang cầm chi phiếu hai trăm triệu, anh ta giữ tay tôi định cướp chi phiếu, tôi chỉ tự vệ thôi. Quán cà phê có camera, các chú có thể kiểm tra xem.”
Cảnh Thiếu Trạch: Khụ…
Trơ tráo.
Cảnh Thiếu Trạch luôn tìm cơ hội trả thù Ninh Thư, nhưng Ninh Thư toàn ở nhà hiếm khi ra ngoài, có ra cũng dẫn theo rất nhiều người.
Cảnh Thiếu Trạch tức giận, cô ta tưởng mình nổi tiếng lắm chắc.
Nhưng chẳng bao lâu sau Cảnh Thiếu Trạch cũng không còn tâm trạng gây sự với Ninh Thư nữa, bởi vì anh phát hiện cơ thể anh có vấn đề, anh không còn kéo dài được như trước.
Thêm cả khó chào cờ làm Diệp Tích rất bực bội, mất vui.
Cảnh Thiếu Trạch chấp nhận nhục mặt đi viện kiểm tra. Bác sĩ nói cái gì mà dây thần kinh bị chặn, tắc tuyến tiền liệt cần phẫu thuật.
Nghe phải động dao vào chỗ đó Cảnh Thiếu Trạch sợ chạy biến.
Cảnh Thiếu Trạch lại khám bác sĩ trung y nổi tiếng, bác sĩ nói thận Cảnh Thiếu Trạch hư hỏng nghiêm trọng, phải bớt quan hệ.
Cảnh Thiếu Trạch lặng người, đã bị vô sinh giờ bị cả vô năng?
Trong cơn giận dữ, tối hôm ấy Cảnh Thiếu Trạch muốn cùng Diệp Tích kiểm tra xem anh ta có vô năng thật không, kết quả mới chút đã bắn.
Cảnh Thiếu Trạch điên tiết nhảy xuống giường, giữ nguyên cơ thể trần truồng đập phá đồ đạc trong phòng.