Tốc độ nói của Linh Quỳnh rất nhanh, thành chủ xém chút phản ứng không kịp.
Có loại đếm ngược nhanh như vậy sao?!
Linh Quỳnh bóp viên linh tệ kia, đặt ở trên môi hôn một cái, "Hợp tác vui vẻ."
Thành chủ: ". . ."
Linh Quỳnh và Thành chủ cò kè mặc cả một phen, cuối cùng xác định số tiền cần giao dịch.
Chờ thành chủ đưa linh tệ tới, lúc này cô mới kéo tay Lầu Tinh Lạc, mò vào trong tay áo tìm.
Sau đó ở trước mắt bao người lấy ra một bé rồng nhỏ xinh vàng óng ánh.
Rồng nhỏ giống sợi dây thừng, mềm oặt rũ xuống, không hề có động tĩnh gì.
Thành chủ: ". . ."
Khoan đã, sao thần thú lại ở trên người cô?
Bọn họ nói nửa ngày ở chỗ này, kết quả là thần thú không có ở đây?
Linh Quỳnh ném thẳng đến chỗ thành chủ như ném rác, "Này, cho ngươi."
Thành chủ theo phản xạ tiếp lấy.
Rắn đen đang mơ màng ngủ, cảm thấy thân thể lơ lửng, nó bỗng nhiên bừng tỉnh, thân thể không khống chế được hóa lớn.
Ầm ầm ——
"Thành chủ!!"
"Thành chủ. . ."
Thành chủ bị rắn đen đè ở dưới, một đám người vội vàng hấp tấp vây xung quanh.
Linh Quỳnh cúi người, bỏ khuỷu tay Lầu Tinh Lạc ra nhào vào ngực hắn,"Chúng ta trở về ngủ đi."
Rắn đen sau khi tỉnh táo lại chỉ nghe thấy một câu như vậy.
"Hai người các ngươi lại làm cái gì!!" Rắn đen vẫy đuôi một cái, thành công quét hết những người vây xung quanh, văng ra tứ phía.
Linh Quỳnh quay đầu nhìn nó, "Ngươi không cần nóng nảy như thế, bây giờ bọn hắn mới là chủ nhân của ngươi, phải ngoan ngoãn nghe lời, kính già yêu trẻ, nhìn những người thèm muốn ngươi đi, bị ngươi quạt văng tứ tung rồi kìa, thật nghịch ngợm."
Rắn · nghịch ngợm · đen: "???"
Rắn đen phản ứng lại, cả giận nói: "Có phải ngươi đem ta bán đi rồi đúng không?!"
Linh Quỳnh lập tức phủ nhận: "Làm gì có chuyện đó!"
Linh Quỳnh nhìn rắn đen tức giận đập bay người.
Một bên thở dài, một bên lắc đầu, đầy thông cảm.
"Thần thú có tính tình nóng nảy, các ngươi phải hầu hạ cho tốt." Linh Quỳnh mím môi cười nhu thuận, nói giọng ngọt ngào chúc phúc: "Vậy chúc các người rồng đến vận đổi."
Linh Quỳnh kéo Lầu Tinh Lạc rời đi.
Nếu còn ở đây thì một lúc nữa thần thú sẽ nổi giận mất.
Rắn đen mặt không đổi sắc, nghiến răng ken két.
Nó trước đó cho rằng Lầu Tinh Lạc đã vô sỉ hèn hạ lắm rồi, không ngờ tới sau khi nữ nhân này xuất hiện, bọn họ càng vô sỉ hơn.
. . .
Sau Linh Quỳnh đi một đoạn khá xa, liền nghe tiếng sụp đổ rầm rầm của mấy căn nhà phía sau, lẫn vào đó còn có tiếng người la hét.
Linh Quỳnh áp đầu vào Lầu Tinh Lạc cười, sau đó hừ nhẹ một tiếng: "Với cái đạo hạnh này, còn bày đặt muốn chơi rồng."
Lầu Tinh Lạc không yên tâm lắm"Ngươi xác định không có vấn đề gì sao?"
"Đương nhiên."
Linh Quỳnh vỗ ngực bảo đảm.
"Ta bỏ ra nhiều vàng như vậy, sao có thể khắc trắng." Cẩu Vinh Diệu hơn nửa đêm còn gọi cô dậy rút thẻ, thẻ kia làm sao có thể vô dụng?
"Hả?" Lầu Tinh Lạc không quá hiểu câu nói này.
"Không có gì." Linh Quỳnh vỗ ngực Lầu Tinh Lạc, để hắn yên tâm "Ta bảo đảm bọn họ không lấy được rồng của ngươi đâu."
Đồ vật của nhóc con nhà ta sao có thể dễ dàng bị cướp đi như vậy?
Ba ba là loại người dễ bị bắt nạt sao?!
"Ngươi thật sự cảm thấy có thể giao cho bọn hắn?"
Linh Quỳnh: "Thứ bọn hắn muốn, ngươi chỉ cần đưa bọn hắn, nhưng giữ được hay không, thì phải xem bản lĩnh của bọn hắn chứ?"
". . ."
Lầu Tinh Lạc tất nhiên lựa chọn tin tưởng cô, không hỏi nhiều nữa.
Nếu cuối cùng thật sự có vấn đề gì. . . hắn lại nghĩ biện pháp giải quyết là được.
Lầu Tinh Lạc thấp giọng nói: "Trở về thôi."
"Được."
Linh Quỳnh dựa vào hắn, hơn nửa sức lực dồn lên người hắn.
Lầu Tinh Lạc không dám di chuyển, sợ nàng không đứng vững rồi bị ngã, sau một hồi xoắn xuýt, bèn đưa tay hơi ôm eo cô.
—— ---- Vạn vật đều có đường phân cách—— ----
Tiểu tiên nữ: Cho các người ôm ôm ấp ấp, cách lúc tình chàng ý thiếp còn xa sao? Không ném một phiếu đẩy nhanh tiến độ sao?
Tiểu thiên sứ: Ném ném ném!
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Cầu theo dõi! Cầu theo dõi! Cầu theo dõi!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!