Ti Trúc lấy lại tinh thần đứng dậy, mặc y phục, cầm bình ngọc, lảo đảo bước ra ngoài.
Lúc hứng sương, nàng luôn tự an ủi mình.
"Cố lên, tiếp tục chịu đựng! Mỗi ngày Tiêu lương đệ ăn nhiều như vậy, nhất định sẽ sớm mập như heo, mình chỉ cần đợi thêm một thời gian, sẽ thấy được cảnh Thái tử ghét bỏ nàng ta, đúng vậy, tiếp tục chịu đựng! Người thua cuộc cuối cùng chắc chắn là Tiêu lương đệ!"
Tự thôi miên bản thân, cuối cùng nàng cũng vực dậy tinh thần.
Mặt trời mọc cao ba sào, Tiêu Hề Hề mới thức dậy.
Ăn bữa sáng xong thì muốn uống trà sữa.
Trà sữa được pha từ sương sớm, lá trà thượng hạng từ Giang Nam, sữa tự nhiên nguyên chất và mật ong chất lượng cao, dĩ nhiên ngon hơn trà sữa của bất kỳ quán trà sữa nào.
Đặc biệt, Bảo Cầm còn thêm trân châu pudding nếp cẩm tự làm, hương vị càng tuyệt vời hơn!
Tiêu Hề Hề cắn ống hút, hút trà sữa rột rột.
Ti Trúc nhìn chằm chằm mặt nàng, muốn xem mặt nàng có tròn hơn hôm qua không?
Nhưng dù nhìn trái nhìn phải thì cũng không thấy dấu hiệu mập ra.
Ti Trúc không tin ma quỷ.
Chắc là Tiêu lương đệ ăn chưa đủ nhiều!
Bữa trưa hôm nay, nàng chuẩn bị một phần thịt heo hầm thật lớn.
Đứng bên bế, nàng vừa cho gia vị vào nồi vừa hằn học nguyền rủa.
"Mập lên, mập lên, mập nhanh lên!"
......
Vừa thấy một phần thịt heo hần lớn, mắt Tiêu Hề Hề sáng rực.