TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngày hôm sau khi Ngu Sanh tỉnh lại phát hiện mình nằm ở trên giường của Nghê Uyển Sính, thầm nghĩ trong lòng không tốt, lại gặp rắc rối.
“Tỉnh rồi sao?” Một giọng nói truyền đến từ phía cửa, “Dậy ăn cơm sáng đi!” Nghê Uyển Sính hiếm khi buộc mái tóc ngắn của nàng lên, nửa trên người mặc một cái croptop bó sát hở rốn, màu xanh lam mang theo vài phần tươi mát, cổ áo cùng cổ tay áo và góc áo đều có đường viền đen bao vây, nửa người dưới phối hợp một cái quần thể sao cạp cao bó sát màu đen, vô cùng tôn dáng, đặc biệt là eo nhỏ, hình như còn có cơ bụng.
Ngu Sanh nhìn quần áo này cùng với mái tóc hơi ướt phỏng đoán nàng mới vừa vận động xong, ai da, lại thêm một ngày bị sắc đẹp dụ hoặc.
Cơm sáng là dì Vương chuẩn bị, có tào phớ, cháo trắng, bánh quẩy còn có bánh bao chay mà Ngu Sanh thích, thêm mấy đĩa đồ ăn kèm ngon miệng, tất nhiên đều là Nghê Uyển Sính phân phó, bởi vì dì Vương cũng không biết sở thích của Ngu Sanh.
“Ăn cơm xong đi nhà cậu.
” Nghê Uyển Sính đã thay đổi quần áo nhàn nhã mà ăn bữa sáng.
“Làm gì?” Ngu Sanh trong lòng cả kinh.
“Chuyển nhà cho cậu.
”
“Chuyển nhà?”
“Vì để cho công tác thu mua được thuận lợi, yêu cầu cậu đến đây ở.
”
“Này, không tốt lắm -----” Ngu Sanh yếu ớt nói.
“Có cái gì không tốt?” Nghê Uyển Sính đánh gãy nàng.
Có lẽ Ngu Sanh hơi làm ra vẻ, ở thì ở, có cái gì đâu cùng lắm thì!
Ai sợ ai a!
Vì thế hai người ăn cơm sáng xong liền đi chung cư Ngu Sanh thuê để thu thập đồ vật, trên đường lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, Nghê Uyển Sính đột nhiên nói: “Lần sau không nên uống quá nhiều rượu.
”
Ngu Sanh trong lòng âm thầm có chút vui vẻ, thì ra Nghê Uyển Sính vẫn là quan tâm nàng.
Chỉ là Nghê Uyển Sính không phụ sự mong đợi của mọi người mà ở bỏ thêm một câu: “Uống nhiều quá xú.
”
Ngu Sanh muốn mắng người, quả nhiên muốn từ miệng nàng nghe được lời hay trừ phi mặt trời mọc từ hướng tây.
Nể mặt nàng lớn lên xinh đẹp như vậy tạm thời nuốt xuống cục tức này đi!
Chung cư Ngu Sanh thuê chính là căn hộ một phòng một sảnh một bếp một phòng tắm, nàng gần đây sinh hoạt lung tung rối loạn, trong phòng lộn xộn như ổ chó, quần áo thay ra cũng ném khắp nơi, gói đồ ăn vặt, ảnh chụp, camera, văn kiện, còn có một ít sách vở, tạp chí gì đó chất đầy trên sô pha cùng bàn trà.
Muốn nói dơ cũng không phải thực dơ, chính là rất hỗn độn.
Ngu Sanh có chút ngượng ngùng, trước đem sô pha thu thập gọn để Nghê Uyển Sính ngồi, bỏ quần áo bẩn vào trong máy giặt, tạp chí, sách linh tinh đặt ở trên kệ sách: “Muốn uống chút gì không?”
“Chỗ này có nước uống sao?”
Ngu Sanh trừng mắt nhìn nàng một cái rồi đi đun nước.
Tống cổ Ngu Sanh đến phòng bếp, Nghê Uyển Sính quan sát căn phòng.
Phòng không lớn, bày biện cũng rất đơn giản, một cái sô pha rất lớn giữa phòng khách hơi có cảm giác ngứa mắt, một cái bàn trà, và một giá sách độc đáo dựa vào tường, nơi vốn định đặt TV.
Trên kệ sách xếp đầy sách, sách về nghệ thuật, sáng tạo cùng với nhiếp ảnh là chủ yếu, còn có đủ loại kiểu dáng tạp chí, truyện tranh, có tiếng Trung cũng có tiếng Anh, ngoài ra, Nghê Uyển Sính còn thấy ở trên kệ sách về thiết kế trang phục cùng với quản lý kinh doanh.
Có lẽ là bị chủ nhân vứt bỏ lâu lắm rồi, đống sách này bị đặt ở dưới cùng, thậm chí còn phủ kín một tầng bụi.
Nghê Uyển Sính tùy tay cầm lấy một quyển, đang muốn lật xem, Ngu Sanh đi ra từ phòng bếp, nhìn thấy sách trên tay nàng, cười nói: “Ai, tôi cũng là người thích đọc sách, vì để làm tốt công tác của mình, tôi cũng trả giá rất nhiều nỗ lực.
”
Nàng nói thật tùy ý, thậm chí còn có chút tự mình trêu chọc ý vị, chỉ là ánh mắt lại có chút kháng cự, dường như không quá thích Nghê Uyển Sính lật xem mấy cuốn sách này.
Nghê Uyển Sính là người có nhãn quang, giơ giơ quyển sách trên tay, lễ phép hỏi: “Tôi có thể xem chút không?”
“Tôi nói không thể cậu sẽ không xem sao?”
Hiếm khi, Nghê Uyển Sính nghe nàng hỏi lại cũng không có ý cùng nàng cãi cọ.
“Xem xong đừng cười nhạo tôi, tôi có hơi nông cạn.
” Ngu Sanh cũng có chút thẹn thùng hiếm thấy.
Nghê Uyển Sính cười cười, nghiêm túc đọc sách.
Ngu Sanh thấy nàng chuyên chú, liền nhịn xuống xúc động muốn đoạt lại sách, đi vào phòng thu thập đồ đạc của mình.
Nghê Uyển Sính tùy tay cầm lấy một quyển sách tên 《 làm thế nào để trở thành nhà thiết kế trang phục 》, quyển sách này là dành cho người mới học thiết kế trang phục, nguyên nhân là trong sách không chỉ có nói về khởi nguyên của trang phục, phân loại, hiện trạng cùng với sinh sản lưu trình, còn có marketing tri thức, nói cách khác tương đương với một nhà thiết kế trang phục từ sản phẩm thiết kế lại đến giá bán ra trang phục, toàn bộ qua trình sáng tạo nhãn hiệu quá trình vô cùng rõ ràng.
Nghê Uyển Sính thấy được lời bình của Ngu Sanh ở trong sách ở trong sách: “Quả nhiên là sách dành cho tay mơ xem, thông tục dễ hiểu, tôi cũng muốn đi làm nhà thiết kế trang phục, thú vị.
” Bên cạnh lời bình còn vẽ một cái hình chibi nhỏ, nhưng chữ viết của Ngu Sanh thập phần xinh đẹp, thực thoải mái thanh tân, hình vẽ cũng thực sinh động, vô cùng đơn giản, thuần khiết, lịch sự tao nhã.
Nghê Uyển Sính nhìn hàng chữ kia cùng hình vẽ hoạt họa nhìn đến xuất thần, chợt nghe Ngu Sanh ở trong phòng ngủ kêu: “Nghê Uyển Sính, lại đây giúp tôi một chút?”
Nghê Uyển Sính cầm sách đi vào mới phát hiện Ngu Sanh đang nhón chân ý đồ gỡ xuống cái vali đặt ở trên tủ quần áo, cái vali đã ra tới hơn phân nửa, tư thế lung lay sắp đổ đáp ở mép tủ quần áo.
Nghê Uyển Sính đi qua đỡ được cái rương nhẹ nhàng đặt trên mặt đất.
“Cảm ơn.
”
Nghê Uyển Sính nhìn chiếc ghế trang điểm bên cạnh, cười như không cười: “Con khỉ cũng biết mượn công cụ.
Bạn đang đọc bộ truyện Quãng Đời Còn Lại Vì Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quãng Đời Còn Lại Vì Người, truyện Quãng Đời Còn Lại Vì Người , đọc truyện Quãng Đời Còn Lại Vì Người full , Quãng Đời Còn Lại Vì Người full , Quãng Đời Còn Lại Vì Người chương mới