TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bút Mặc Trai.
Trung Thúc rót cho Thẩm Lệ thêm một chén trà, lại đứng trước mặt Thẩm Lệ, cúi đầu nói: "Đại nhân, đã điều tra xong, nữ tử này tên là Chu Thanh, chính là một thôn nữ bình thường ở Khánh Dương thôn."
Trung Thúc dừng một chút, lại nói: "Nếu như nhất định phải tìm chỗ không giống bình thường của nàng, ước chừng chính là tính cách có chút mạnh mẽ hơn so với thôn nữ bình thường a."
Trên mặt Thẩm Lệ không biểu lộ điều gì, bưng chén trà, chậm rãi uống.
"Tình hình trong nhà nàng ra sao?"
"Mẹ nàng mất sớm.."
Trung Thúc kể lại đại khái tình hình gia đình Chu Thanh, lời ít mà ý nhiều nói: "..
Ban ngày đến mua bút mực, là nàng định để cho cha nàng đi đọc sách."
Nói đến đây, Trung Thúc lắc đầu cười cười: "Suy nghĩ là tốt, chính là quá không phù hợp với thực tế, nhà in làm sao có thể để cho cha nàng chép sách kia chứ."
Thẩm Lệ không mở miệng, chỉ hơi gật đầu ra hiệu cho Trung Thúc, có thể rời đi.
Chờ Trung Thúc đi rồi, Thẩm Lệ đặt lại chén trà nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi.
Chép sách..
Như vậy nói cách khác, ngày mai vô cùng có khả năng nàng còn muốn tới huyện thành?
Thẩm Lệ nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế mây trong chốc lát, sau đó hắn chợt mở mắt, đứng dậy đi đến giá sách chỗ góc tường, rút ra mấy quyển sách.
Sau khi lấy ra toàn bộ sách tứ thư ngũ kinh, Thẩm Lệ nghĩ nghĩ, vung áo bào ngồi xuống, lôi ra từ phía dưới giá sách một cuốn sách bám đầy bụi bặm.
Cuốn sách này không có bìa, cũng không phải tài liệu bí mật gì, chẳng qua là lúc hắn vừa tới huyện Thanh Hà, cho người điều tra Huyện lệnh Thanh Hà, trong này ghi lại một chút chuyện có liên quan đến kẻ đó.
Chu Hoài Sơn phải đi học, trận đầu chính là kiểm tra tư cách học trò, học trò đi huyện phủ khảo hạch, người ra đề chính là Huyện lệnh cùng tri phủ.
Tìm xong tất cả sách, Thẩmm Lệ ôm chúng đi lên phía trước tìm Trung Thúc.
Trung Thúc sững sờ, không hiểu nhìn về phía Thẩm Lệ, hỏi: "Đại nhân?"
Thẩm Lệ mặt không chút thay đổi nói: "Đến mai nếu Chu cô nương tới xin tư cách chép sách, liền đáp ứng nàng, mấy bản sách này, đưa cho nàng lấy về chép."
Trung Thúc..
Xem sách một chút, rồi nhìn Thẩm Lệ, rồi lại nhìn sách một chút.
Không phải..
không phải là đại nhân có ý gì với cô nương nhà người ta đấy chứ? Đây là cột sắt nở hoa rồi à?
Trong đôi mắt Trung Thúc, lòe lòe ngọn lửa mong đợi.
"Đại nhân, ngài..
Khai khiếu rồi?"
Năm nay Thẩm Lệ mười chín tuổi, bằng tuổi hắn con người ta đã có thể đánh đấm rồi, thế mà Thẩm Lệ vẫn còn độc thân.
Nếu là vì nhà nghèo khổ thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác Thẩm gia lại vô cùng uy danh hiển hách, còn là Bá phủ ở Kinh thành, Thẩm Lệ còn có chức quan trên người.
Nhìn lên thì chẳng bằng người, nhưng nhìn xuống thì cũng chẳng ai bằng a.
Huống hồ dáng dấp Thẩm Lệ lại tuấn tú lịch sự.
Ấy vậy mà hết lần này tới lần khác vị đại nhân tuấn tú lịch sự đó lại không lấy được vợ!
Mà nguyên nhân cuối cùng, làm cho người ta phải giận sôi gan.
Đệ nhất mỹ nhân kinh đô từng coi trọng Thẩm Lệ, hắn không chỉ có cự tuyệt người ta, còn nói một câu vô cùng gợi đòn: Quá xấu!
Sau chuyện đó, không ai dám đến cửa nhà hắn làm mối nữa.
Việc hôn nhân của Thẩm Lệ, cũng trở thành cái gai trong mắt, cái dằm trong tim tất cả trên dưới nhà họ Thẩm.
Trung thúc là người nhìn Thẩm Lệ lớn lên từ nhỏ, bây giờ lại lệ nóng mong mỏi nhìn hắn, chỉ sợ nhận được câu trả lời đáng thất vọng, hai tay vững vàng chống lên quầy hàng, tiếp đó, hít sâu một hơi.
Thẩm Lệ cụp mắt nhìn xuống đất, không thể nhìn thấy thần sắc trong đáy mắt hắn, im lặng một hồi lâu, hắn mới nói: "Cứ xem là thế đi."
Trung Thúc vui mừng: "Cái gì mà cứ xem? Ngài nhìn trúng cái gì của Chu cô nương? Hay là, ngài cảm thấy chỗ nào của Chu cô nương làm ngài rung động?"
Với bộ dáng của cô thôn nữ này, thì còn kém xa đệ nhất mỹ nhân kinh đô a.
Đệ nhất mỹ nhân kinh đô kia làn da trắng nõn mỹ mạo xuất chúng, cầm kỳ thư họa lại vô cùng tinh thông.
Còn Chu cô nương..
Chẳng lẽ gu thẩm mỹ của đại nhân nhà hắn thật sự có vấn đề? Cũng may trong phủ, Bá gia cùng phu nhân đã buông lời, chỉ cần con dâu là một cô nương trong sạch là được, không cầu thân phận.
Nhìn ánh mắt Trung Thúc, khóe miệng Thẩm Lệ khẽ giật mấy cái.
Bạn đang đọc bộ truyện Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa, truyện Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa , đọc truyện Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa full , Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa full , Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa chương mới