Mạc Vân Quả nghe được thanh âm này, quyết đoán lấy kiếm laser ra, không thèm để ý các loại âm thanh nghị luận trong phòng phát sóng.
Kiếm laser vừa ra, bản năng của động vật cho nó biết có nguy hiểm, nhưng theo quán tính nó đang lao nhanh về phía Mạc Vân Quả không cách nào dừng lại được.
Mạc Vân Quả cần kiếm laser trong tay, bởi vì không biết sử dụng nó như thế nào, cô chỉ có thể nắm thật chắc, liều mình lao thẳng về phía con lợn rừng.
Cứ như vậy, lợn rừng cùng kiếm laser trực diện giao nhau, đương nhiên nó không thể sống sót!
Không có trải qua quá trình vật lộn giao chiến, chỉ một động tác nhẹ nhàng như vậy đã có thể giải quyết nó rồi!
Mạc Vân Quả bình tĩnh thu hồi kiếm laser, nhìn thi thể trước mắt.
Bụng chỉ có một vết thương, ở nơi đó không ngừng chảy máu tươi.
Mạc Vân Quả nhìn máu tương đang chảy, trong đầu lại nghĩ, máu = có thể ăn!
Thật sự là không trách Mạc Vân Quả một lòng chỉ nghĩ ăn, thật sự từ khi tới thế giới này tới bây giờ, cô còn chưa được ăn bữa nào no.
Mạc Vân Quả nhìn máu tươi không ngừng chảy ra, hơi hơi có chút đau lòng, vì thế trong đầu cô trao đổi với người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Có đồ vật gì để đựng máu không?"
"Có a có a! Ta đây liền đánh thưởng cho ngươi a, tiểu Quả Quả moah moah một cái đi~"
Lời này vừa dứt đã nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Người sử dụng bồn Đại vương đánh thưởng một cái nồi như ý!"
Mạc Vân Quả trực tiếp lấy nồi như ý ra, để bên dưới vết thương của con lợn.
Máu của lợn rừng rất nhiều, như khi chảy vào nồi kia, giống như bao nhiêu cũng không đủ.
Mạc Vân Quả đoán rằng đây hẳn là một cái nồi không đáy......
Nghĩ đến yêu cầu của bồn Đại vương, Mạc Vân Quả ở trong đầu lạnh lạnh nhạt nhạt đáp trả: "Moah moah."
Bồn Đại vương: A a a a a! Tiểu Quả Quả thật đáng yêu! Muốn mang về nhà dưỡng quá! ( si hán mặt)
- ------
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!