Trừ ba, cho tới bây giờ không có ai đối xử với cô tốt hơn Trần Minh Tân.
"Chuẩn bị dụng ý đọc ăn cơm?"
Trần Minh Tân thấy cô chậm chạp không động đũa, ngước mắt nhìn cô một cái, gắp cho cô một miếng cá, thả vào bát cô.
Từ nói chuyện, đến đem miếng cá thả vào trong bát cô, trên mặt Trần Minh Tân cũng không có biểu hiện gì đặc biệt.
Tô Ánh Nguyệt cúi đầu thấp một chút, lấy miếng cá anh vừa thả vào bát cho vào miệng, nói tiếp với anh vấn đề vừa rồi: "Lần sau anh có thể thử một chút dụng ý đọc nấu cơm."
Thịt cá trơn mềm, không hề bị tanh, không cho ớt. Dù luôn ăn cay nhưng cô cũng cảm thấy cực kỳ ngon.
Tô Ánh Nguyệt ăn xong, lại vươn tay gắp.
Trần Minh Tân nghe vậy, nhíu mày, giọng đột nhiên trầm thấp mấy phần: "Dụng ý đọc nấu cơm có thể anh không làm được, nhưng là..."
Anh nói tới đây đột nhiên dừng lại, Tô Ánh Nguyệt không rõ cho nên ngẩng đầu nhìn anh: "Hả?"
"Anh có thể dùng suy nghĩ để tăng nhiệt độ." Đôi mắt Trần Minh Tân chăm chú nhìn cô, mắt tối lại.
Tô Ánh Nguyệt liếc anh một cái, dường như không tin lời anh nói.
Trần Minh Tân cười một tiếng đầy ẩn ý, cũng không thèm để ý.
...
Ăn cơm xong, Tô Ánh Nguyệt đẩy anh lên lầu, để cho anh đi tắm, cô ở dưới nhà dọn bát đũa.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!