Lăng Hi tức khắc cảm thấy có gì đó không đúng: Mẹ ơi, sao lão đại đột nhiên lại thất thần như thế? Thất thần??
Lăng Hi đang định nói rằng chuyện đó để sao một chút cũng không sao, Phong Kiêu lại đột nhiên mở miệng, “Được rồi, hôm nay tới đây thôi.”
Nói xong liền đóng màn hình máy tính lại.
Lăng Hi:……
Lão đại hôm nay bị làm sao vậy? Ăn nói không rõ ràng chút nào!
Ngón tay thon dài của Phong Kiêu gõ gõ xuống mặt bàn, nghĩ tới lúc nào phòng, cô gái nhỏ kia sẽ đem bộ mặt chất vấn đó thể hiện ra sao.
Anh tức khắc đưa tay lên trán xoa bóp.
Mới nhận ra lúc đó, bộ dạng của cô gái nhỏ trước mắt lại vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện, trong lòng có chuyện gì run sợ sao?
Tại sao giờ lại mang bộ dạng thế này?
Cũng không dám nói lí, muốn làm mình giận sao?!
Lá gan đúng là lớn quá rồi!
Phong Kiêu hồn nhiên không thấy bản thân có gì khác thường, cũng không hề nhận ra, tính tình An Mộc càng lúc càng trưởng thành, còn không phải là vì anh hết lòng yêu thương sao?!
Phong Kiêu thở dài, lâu như vậy rồi cô gái nhỏ ấy còn không bước vào cửa xin lỗi, không phải là vẫn còn giận dỗi đấy chứ?
Anh đứng dậy, thân hình cao gầy chậm rãi tới gần cánh cửa, bỗng nhiên cửa phòng được mở ra.
Ngoài cửa phòng, An Mộc tức khắc đứng thẳng người, ngẩng đầu, “Chú út, em sai rồi, anh hãy trừng phạt em đi, em thực sự biết mình đã sai rồi, anh mau trừng phạt em, trừng phạt thế nào cũng được, nhưng trăm vạn lần đừng làm cho em thống khổ vạn phần!”
Phong Kiêu:…..
Phong Kiêu đưa tay day day huyệt thái dương, nhìn An Mộc ngoan ngoãn đứng thẳng người ở đó, bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời vô cùng hiểu chuyện, nhưng đôi mắt sáng ngời kí vẫn lộ ra một chút tâm tư.
Cô gái này không thực sự đang sợ hãi.
Từ khi nào cô ấy đã không sợ mình?
Phong Kiêu cảm thấy uy nghiêm của mình đang phải chịu một sự chà đạp không hề nhẹ.
Trong gia đình, đương nhiên người chồng là người có uy hơn, nên có một bài giáo huấn cho cô gái nhỏ này mới được.
Vì thế Phong Kiêu nhăn mặt răn dạy cô, “Lá gan to ra phải không? Dám giận dỗi với anh sao?”
Một câu vừa nói ra, anh liền nhìn thấy cô gái nhỏ cúi đầu, ôm chặt bả vai, nước mắt từng giọt nhỏ xuống mặt đất.
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!