Quý Dữu mang theo vẻ mặt trầm trọng trở về ký túc xá.
Hồn khí?
Lấy từ chỗ nào?
Cái đồ chơi này trước nay đều là dù có ra giá cũng không có người bán; cô còn nhớ rõ Trình Dục, bé con đáng yêu quá cay mắt - cũng chính là con hàng Thịnh Thanh Nhan này, vì để mua được hồn khí trên tay mình mà bọn họ đã làm ra các loại hành động hư hỏng không có điểm dừng. Những người này còn tính là có tiền đi?
Ít nhất giàu có hơn Quý Dữu.
Nhưng --- Bọn họ muốn mua sắm hồn khí thích hợp với bản thân vẫn phải vắt óc tìm các loại mưu kế và nịnh bợ đại sư chế tạo hồn khí.
Quý Dữu đăng nhập Tinh Võng tìm tòi tin tức về việc bán hồn khí, loại trung và cao cấp có giá quá đắt đỏ, hơn nữa có xu thế vừa lên kệ là cơ bản bị bán sạch sẽ, đương nhiên cũng có chút ít tồn kho, Quý Dữu vừa thấy giá cả kia là hít hà một hơi.
Cấp thấp thì sao? Có không ít nhưng giá ban đầu đều cần 1 triệu điểm tín dụng.
Ôi ~
Cảnh bần cùng, thật làm cuộc sống hàng ngày của người khó an lòng.
Quý Dữu có thể tự mình làm hồn khí, tuy rằng xác suất thành công không cao nhưng ít ra cô có thể làm.
Nhưng mà trước đó có vấn đề vẫn luôn bị Quý Dữu bỏ qua, hiện tại bỗng nhiên nghĩ đến, nếu chứng thực ra thì quả thực cô sẽ bị nhồi máu cơ tim.
Bởi vì --- Cô phát hiện ra hồn khí mình chế tác hình như cũng không có tác dụng tăng trưởng tinh thần lực của chính mình.
Quý Dữu cần mua một hồn khí, lại chế tác một cái hồn khí để thí nghiệm phân biệt rồi lấy chứng thực để suy đoán.
Đúng lúc này số liên lạc của Quý Dữu vang lên, cô vừa nhìn thì phát hiện là Tạ Linh Chi gọi tới.
Nhận cuộc gọi.
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Linh Chi banh cả ra, khi đôi mắt nhìn về phía Quý Dữu thì toát ra thần sắc kinh ngạc, nghi ngờ, kỳ quái, vui vẻ…… Thật phức tạp rắc rối.
Quý Dữu sờ sờ cẳm: “Mặt của em ngoại trừ tràn ngập sầu khổ ra thì không khác gì với ngày thường mà! Chị Linh Chi, chị nhìn em như vậy làm em sợ đấy……”