TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đỗ Mạnh nhẹ nhàng dìu cậu ra phòng khách, hắn đi chậm rãi để theo kịp bước chân của cậu, Kỳ Nhiên hơi dựa vào lòng hắn để tránh mất sức.
"Thôi dì à, con phải về đây!" từ xa xa cậu đã nghe thấy tiếng Đỗ Ngữ Điềm ngại ngùng từ chối.
"Thôi nào, tới cũng đã tới, con ở đây ăn cơm với dì đi" Phượng Nhan kéo tay cô lại, bà không có con gái nên mong ước có một cô công chúa đã được bà ấp ủ bấy lâu. Phó Liên là một cô gái mạnh mẽ nên không cần bà chăm lo thứ gì, Kỳ Tiểu Niệm thì luôn đi theo Phó Liên nên đôi lúc cũng phải xa nhau. Đỗ Ngữ Điềm những năm nay luôn ghé bệnh viện thăm Kỳ Nhiên, bà cũng thân cận với cô nhiều lần, tính cách cô cũng dễ gần và có chút nghịch ngợm nên bà rất thích.
"Phải đó, mẹ cũng rất thích em, vả lại em cũng đã đến đây, ăn cơm với gia đình đi!" Phó Liên cũng lên tiếng mời cô ở lại, Đỗ Ngữ Điềm hơi hơi sờ mũi nói.
"Vậy, con xin làm phiền!"
"Phải rồi, con lên gọi hai đứa đó lâu như vậy rồi, sao hai đứa đó còn chưa xuống?" Phượng Nhan khó hiểu hỏi Phó Liên.
"Hai người bọn họ———"
"Con xuống rồi!" Kỳ Nhiên nhanh giọng cắt ngang lời của Phó Liên, cậu chậm chạp bước đến nơi mọi người đứng, Phương Hạo cũng đi đến muốn đỡ cậu nhưng Đỗ Mạnh lại không chịu buông cậu ra, Kỳ Nhiên khó xử nói với Phương Hạo.
"Đỗ Mạnh đỡ tớ là được rồi!"
Phương Hạo bất ngờ nhìn cậu, đáy mắt anh hiện lên tia đau lòng khó giấu. Cuối cùng em vẫn chọn hắn?
"Thôi được rồi, cậu tránh đường cho tiểu Nhiên đi đi!" Đỗ Ngữ Điềm thấy thế thì tiến lên kéo Phương Hạo ra, cô thì đương nhiên phải tạo cơ hội cho Đỗ Mạnh lấy lòng Kỳ Nhiên rồi, Phương Hạo rất tốt nhưng hạnh phúc gia đình cô quan trọng hơn.
"Cậu cố tình phải không?"Thấy Kỳ Nhiên đã khuất bóng, Phương Hạo quay đầu nói với Đỗ Ngữ Điềm, anh phát hiện, cô luôn là người đầu tiên cản trở anh với Kỳ Nhiên bên cạnh nhau.
"A? Cậu nói cái gì, tôi không hiểu! Ây, tôi đói bụng quá, đi ăn trước đây!"Sau đó bỏ mặt Phương Hạo đang sầm mặt khó chịu thở dốc.
Mọi người nhanh chóng ngồi xuống bàn ăn, Đỗ Mạnh đương nhiên ngồi cạnh Kỳ Nhiên, phía bên kia cậu vốn dĩ được Phương Hạo giành lấy nhưng cuối cùng là phải nhường cho Kỳ Tiểu Niệm manh manh...
Phượng Nhan ngồi cạnh Kỳ Tiểu Niệm, kế tiếp là Kỳ Mộ Vân.
"Con ăn cái này đi!" Phượng Nhan gắp cho cậu một miếng thịt bò, nói "Bổ máu!"
"Mẹ không cần phải lo lắng cho con đâu, con có thể tự lo được." Kỳ Nhiên nhẹ nói với bà, Phượng Nhan còn chưa nói gì thì Kỳ Mộ Vân đã lên tiếng.
"Cái gì là tự lo? Không phải lúc con đi đại học cũng nói có thể tự lo sao? Sau đó thì xảy ra chuyện gì?"
Phượng Nhan dưới gầm bàn kéo tay áo ông, Kỳ Mộ Vân nhìn ánh mắt ủy uất của cậu thì thở dài, nhẹ giọng nói.
"Tự lo là tốt, nhưng cái gì không chịu được thì có thể nói ra, trưởng thành không phải là tự mình có thể gánh vác được mọi thứ, nếu đã không gánh vác nổi nữa thì đừng cố chịu đựng, con đừng quên, sau lưng con còn có gia đình... Họ luôn dõi theo con, đợi con mở miệng cầu cứu..."
"Bố... Con biết rồi!" Kỳ Nhiên cười nhìn ông, Kỳ Mộ Vân giả vờ lạnh mặt gắp một miếng bông cải xào cho cậu, nói.
"Còn nữa, đừng có từ chối mẹ con, bà ấy không thấy phiền khi giúp con đâu, ngược lại điều đó giúp bà ấy thấy vui vẻ."
Phượng Nhan cười nhìn ông, Kỳ Mộ Vân không nhìn bà, nhưng nét mặt đã có chút hòa hoãn.
Đỗ Ngữ Điềm khó hiểu kéo kéo tay áo Phó Liên.
"Chị Phó! Kỳ thúc thúc đang giận sao?"
Bạn đang đọc bộ truyện Nhìn Anh Khóc Vì Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhìn Anh Khóc Vì Em, truyện Nhìn Anh Khóc Vì Em , đọc truyện Nhìn Anh Khóc Vì Em full , Nhìn Anh Khóc Vì Em full , Nhìn Anh Khóc Vì Em chương mới