Nhìn nơi này, hắn cũng phải cảm thán vận khí của Bạch Cửu.
Đưa tay hái lên một cây linh thảo bản thân cũng không rõ cấp bậc, đồng thời nhìn không ra nó là loại gì, Bạch Dữ cũng không đắn đo lâu mà nén nó vào giới chỉ.
"Này! Tiểu đậu tử!" Khúc Tử Nhi thấy đứa nhỏ không để ý mình, mà lại bắt đầu hái linh thảo trong vườn thì vươn tay muốn giữ lấy Bạch Dữ.
Nàng nhìn bàn tay không nắm được thứ gì của mình thì trong mắt kinh dị lên, đối với Bạch Dữ trong hình hài đứa nhỏ thật sâu nghi hoặc còn có cảnh giác.
Khúc Tử Nhi thân là đệ tử của trưởng môn Vân Hạc Môn, ba mươi tuổi đã có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.
Nàng là một kỳ tài của đại lục Bắc Thần, có khả năng đạt đến Độ Kiếp kỳ trước hai trăm tuổi.
Nhưng nàng lại bắt không được một đứa bé rõ ràng không nên xuất hiện ở nơi đầy rẫy nguy hiểm này.
Chưa nói nó là con cháu tông môn nào, chỉ việc nàng bắt không được đối phương, cũng khiến cho Khúc Tử Nhi chấn động.
Bạch Dữ cũng không quan tâm nàng chấn hay không kinh, cứ nhàn nhã mà dạo hái linh thảo.1 Khúc Tử Nhi đối với đứa nhỏ này có nghi vấn cùng cảnh giác, nên nàng không bắt chuyện với nó nữa, cũng cúi đầu hái thảo dược.
Bởi vì nếu nàng không nhanh thì sợ rằng chẳng còn cái gì cho nàng hái.
Nàng may mắn được truyền tống đến nơi này, một chút cạm bẫy cũng không có.
Lại bởi một đứa bé mà trắng tay ra về thì nàng cũng quá thê thảm rồi.
Còn tại sao nàng không cường thế dùng sức mạnh mà cưỡng ép đối phương rời đi? Chuyện này không cần phải hỏi, nàng cũng không ngốc, mắt càng không mù.
Nhưng Khúc Tử Nhi thông minh, chưa chắc người khác cũng vậy.
Trong bách thảo viên ban đầu chỉ có hai người Khúc Tử Nhi và Bạch Dữ.
Khi cả hai càn quét được một nữa thì nơi cửa viện xuất hiện hai người.
Khúc Tử Nhi khi nhận ra đối phương thì chân mày lá liễu xinh đẹp cũng nhíu lại.
Bởi vì đối phương là người của ma đạo, tu vi còn trên nàng...! "Ồ, Khúc tiên tử!?" Lục Khiếu nhận ra nàng, giọng điệu có chút hữu lễ, chứ không hề giống như thân phận Huyết Tử của Huyết Ma Tông khiến người người ghê sợ của hắn.
"Khúc tiểu chất nhi ra ngoài còn mang theo đứa nhỏ?" Tử Ma trưởng lão Huyết Ma Tông sắc mặc có chút âm trầm nham hiểm hỏi.
Lục Khiếu nhíu mày khi nghe lời này.
Bấy giờ hắn mới nhìn đến Bạch Dữ, người vẫn không hề dừng tay khi hai người họ xuất hiện.
Khúc Tử Nhi để ý biểu tình của Bạch Dữ nãy giờ.
Bạch Dữ càng bình thản thì Khúc Tử Nhi càng nghi sợ.
Nhưng trong lòng nàng lúc này lại hy vọng đứa nhỏ kia không tầm thường.
"Hai vị muốn nơi này cũng được, để cho hai chúng ta rời đi." Khúc Tử Nhi vừa nói vừa dịch chân về phía Bạch Dữ đang đứng.
Đối với lời kia của Tử Ma, nàng không phản bác hay đính chính gì, như là ngầm thừa nhận.
Nhưng bất kể là thật là giả, thì hai người Huyết Ma Tông kia chưa chắc đã buông tha cho họ.
"Tiểu chất nhi nói gì vậy? Dễ gì gặp được nhau, vừa hay Huyết Tử của chúng ta đang thiếu một thê tử.
Ngươi tới ứng tuyển cũng là hợp ý tông ta."1 Tử Ma cười cười, vừa nói chân vừa đi vào bách thảo viên.
Huyết Tử Lục Khiếu không nghĩ lời của Ma Tử trưởng lão có thật hay không, nhưng hắn cũng không có ý buông tha cho Khúc Tử Nhi.
Còn về Bạch Dữ, trực tiếp bị họ bỏ qua.
Khúc Tử Nhi mày nhăn đến chặt nhưng cũng đoán được tình huống sẽ như thế này, nàng chỉ đành gửi gắm hy vọng vào đứa bé trai đáng yêu kia.
Mà Bạch Dữ từ đầu chí cuối đều không quan tâm đến họ, hắn chỉ muốn hái cho xong rồi đi tìm tiểu chuột nhỏ.
Cho dù xuất hiện ở đây lúc này là một lão tổ thì hắn cũng không sợ, chứ nói chi là mấy con chuột nhỏ.
"Ta ở lại cũng được nhưng các ngươi hãy buông tha cho nó!" Khúc Tử Nhi trong lòng nghĩ một đằng ngoài miệng nói một nẻo.
Thực chất nàng cũng chỉ muốn Bạch Dữ có hảo cảm mà tiện tay cứu nàng một mạng.
Nếu chỉ có mình Lục Khiếu Nguyên Anh trung kỳ thì nàng còn không đến nổi chạy không được.
Nhưng Hợp Thể kỳ...!Cao hơn nàng tậng ba cảnh giới, Khúc Tử Nhi chỉ có nước tự bạo thân thể, đến dùng nguyên anh bỏ trốn may ra còn có một đường sinh cơ.
Khúc Tử Nhi đánh cái chủ ý gì Bạch Dữ cũng hiểu.
Đối phương đối với mình có bao nhiêu hiểu biết Bạch Dữ không bận tâm, nhưng nhìn đối phương thông minh không đến làm phiền hắn, hắn cũng có thể giơ một tay lên với nàng..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!