"Lục thành chủ, ông có thấy thú triều này rất lạ không?" Bên cạnh Lục Giang Minh, gia chủ hiện tại của Mạc gia Mạc Hùng sờ cằm nhìn đám thú yêu ngoài thành, không hề có trật tự mà cùng đám tu sĩ bọn họ đánh giết lên.
"Không có người chỉ huy." La Long gia chủ La gia lạnh nhạt nói.
Tô Thanh Luật gia chủ Tô gia gật đầu.
Lục Giang Minh cũng biết vậy, nhưng họ đâu thể bắt một con yêu thú lên mà hỏi được.
Đám yêu thú bên dưới cùng lắm là lục cấp, ít nhất bảy cấp mới có thể mở miệng nói chuyện thậm chí là hóa hình.
Chính vì vậy nên họ mới không hiểu.
"Có khi nào do đám tà giáo kia..." Tô Thanh Luật hơi liếc mắt nhìn La Long, người này vừa nghe hai chữ tà giáo sắc mặt đã lạnh băng.
"Chưa biết chừng." Lục Giang Minh cảm thấy nguy cơ này rất lớn, dù sao đám tà giáo này lắm quỷ nhiều mưu, thủ đoạn thì quái dị.
"Sau khi xong xử lý mọi thứ cho sạch sẽ, tránh cho chúng thừa cơ làm bậy." Hắn nhìn chiến trường bên dưới trầm giọng nói.
Đám người hiểu rõ.
Ở một nơi cách Bắc Thiên thành năm dặm có hơn, trong một hang động tối tăm, Hắc Diêu gục trên đất, trong mắt là oán khí ngút trời.
Uổng phí một lần thú triều còn bị thương đến nguyên thần...! Rốt cuộc là ai? Hắn còn chưa nhìn đến chân thân đã bị thương.
Bắc Thiên thành từ khi nào có cao nhân mạnh mẽ như vậy? Cao nhân mà hắn nhớ nhung lúc này đang ngồi nhập định tu luyện, nào có rảnh nhớ đến hắn.
Mà Bạch Cửu bên cạnh chìm đắm trong đan đạo.
Sau khi nó luyện chế được mấy lô đan dược cấp hai sơ kỳ Trúc Cơ đan xong thì dọn dẹp đi ngủ.
Mấy loại đan dược mà nó biết đều là trong quyển đan thư của Bạch Dữ.
Quyển thư đó có thật sự là nhiều đan phương.
Tuy chỉ tới cấp bốn, nhưng quá đủ đối với Bạch Cửu hiện tại.
...! Thú triều đêm hôm đó, Bắc Thiên thành chỉ cần hai canh giờ đã có thể dẹp yên mọi thứ.
Nhưng Bạch Dữ cũng không quan tâm lắm, trời vừa sáng hắn đã mang theo Bạch Cửu rồi khỏi Bắc Thiên thành.
Tại sao phải rời đi sớm như vậy? Đơn giản là vì Bạch Dữ nghe được một tin tức thú vị.
Phía đông Ngũ Hổ Môn, cách nó ba ngày đường bỗng nhiên xuất hiện một di tích động phủ cực kỳ lớn.
Người phát hiện đầu tiên đương nhiên là Ngũ Hổ Môn.
Đối phương vốn định ém nhẹm chuyện này để ăn một mình.
Khổ nổi có tâm mà không có sức, đến cái cổng họ cũng không thể vào.
Theo phán đoán thì là do màn chắn không gian giới chưa tan vỡ, Ngũ Hổ Môn dự là sẽ đợi.
Nhưng chưa đợi được màn chắn tan biến, thì tin tức này bỗng dưng bị truyền ra ngoài.
Ngũ Hổ Môn thân là một môn phái hạng hai, phía trên còn chín cái tông môn hạng một.
Bản thân nó cũng phụ thuộc vào Chính Đao Tông.
Khi chuyện bại lộ, Ngũ Hổ Môn chỉ đành truyền tin cho Chính Đao Tông, trước khi những tông môn khác cũng biết.
Tất nhiên, Chính Đao Tông sẽ không tin rằng đối phương thật thà như thế rồi.
Nhưng thời điểm này, họ cũng chẳng muốn đi tính toán với Ngũ Hổ Môn, mà nhanh chóng cho người của mình đến đó.
Tin tức truyền đi, ai cũng muốn húp một chén canh.
Đặc biệt là tán tu không môn, không phái, không thế lực chống lưng.
Họ sợ chín đại tông môn sẽ cường chế chiếm lĩnh, nên sau khi nhận được tin đã ra sức mà lan truyền.
Sáng hôm đó, Bạch Dữ vừa nghe đến đã không cho Bạch Cửu cơ hội tỉnh ngủ, để nó trong trạng thái mơ hồ mang đi, lập tức rời khỏi Bắc Thiên thành.
Mà Bắc Thiên thành vừa chống lại thú triều xong cũng không chần chừ, lập tức điều động nhau lên đường, chuyện khác tính sau.
Cả cái đại lục hầu như đều bị một cái di tích xào đến nóng hổi, vừa thổi vừa ăn.
Nếu đã rầm rộ như vậy, thì bản thân di tích phải lớn cỡ nào đây? Tất nhiên là ở trình độ Yêu vương Độ Kiếp kỳ cũng muốn xuất lực rồi.
Đại lục đã lâu rồi không náo nhiệt.
Nước ngầm cuồn cuộn chảy xiết, gió tanh mưa máu cũng nổi lên..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!