TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vừa nghe thấy Chiến Vân Khai nói muốn đưa cô đi dạo mua sắm, lông mày của cô nhảy dựng lên, nhìn Chiến Vân Khai nói: “Anh cùng tôi đi mua sắm?”
Anh đang nói đùa sao?
Trước đây cho dù cô có bám víu năn nỉ anh như thế nào, anh cũng không chịu đi mua sắm với cô.
Bây giờ lại chủ động muốn đi mua sắm với cô?
Gương mặt đẹp trai của Chiến Vân Khai lộ ra một tia áy náy, dịu dàng nói: “Sau này em muốn làm cái gì, tôi cũng sẽ đồng ý với em.”
Nghe thấy lời này, đôi mắt to xinh đẹp của Mộ Minh Nguyệt lóe lên một tia sáng, vụt thoáng qua.
Cuối cùng cô bĩu môi nói: “Thôi được rồi, lịch trình bận rộn mà.
Hoàng đế cũng không bận bằng anh.”
Nhưng hai chân của Mộ Minh Nguyệt lại rất thành thực, cô cầm lấy túi xách của mình, kéo Chiến Vân Khai đi mua sắm.
Cô lúc này rất cần đi dạo mua sắm để giải tỏa tâm trạng.
Chiến Vân Khai cũng nhận thấy tâm trạng của Mộ Minh Nguyệt không tốt.
Ánh mắt lạnh lùng của Chiến Vân Khai dừng lại trên gò má sưng đỏ của cô.
Anh nheo mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bị ánh mắt không kiêng nể gì của Chiến Vân Khai nhìn chằm chằm như vậy, Mộ Minh Nguyệt hung hăng trừng anh một cái, sau đó liếc đi chỗ khác, muốn né tránh ánh mặt phức tạp của anh.
Trong lòng Chiến Vân Khai bùng lên cơn tức giận không thể giải thích nổi, cánh tay dài huơ ra giữ lấy người cô, bàn tay to lớn có chút thô ráp vuốt ve gò má của cô, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Là ai đánh em?”
Dám đánh người phụ nữ của anh!
“Bố của Thẩm Tư Viện.
Sao nào, anh còn muốn báo thù thay tôi không?” Mộ Minh Nguyệt đột nhiên được anh quan tâm, đáy lòng trào dâng một cỗ cảm giác chua xót.
Cô bị bố ruột tát một bạt tai, không có ai quan tâm đến cô, chỉ có Chiến Vân Khai thương hại cô.
“Tôi sẽ làm!” Ánh mắt của Chiến Vân Khai lạnh lẽo âm u.
Nếu không phải Mộ Minh Nguyệt ngăn cản anh, anh đã hạ lệnh rồi.
Mộ Minh Nguyệt siết chặt cánh tay của anh nói: “Tôi đã sa thải ông ta rồi, anh bớt giận đi.”
Cô biết, nếu để Chiến Vân Khai ra tay, Thẩm Tam Thăng nhất định sẽ chết.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì ông ta cũng là bố ruột của cô.
Bọn họ có thể cực kỳ tàn nhẫn, coi mạng người như cỏ rác.
Nhưng Mộ Minh Nguyệt cô thì không thể.
Trên đầu ba tấc có thần linh chứng giám, gieo nhân nào thì gặt quả nấy.
Cô không cần động tay với kẻ xấu, báo ứng sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Có nhân ắt có quả, báo ứng nhà họ Thẩm chính là cô.
“Chỉ sa thải ông ta thì có thể nguôi giận sao?” Chiến Vân Khai nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy đau xót.
Anh biết cô bị nhà họ Thẩm ném tới bên cạnh anh để thay thế Thẩm Tư Viện làm cô dâu giải trừ vận xui.
Một người bố lạnh lùng vô tình như thế không có cũng được.
Thân thế của cô và anh tương tự nhau, vậy nên anh lại càng có khát khao muốn được bảo vệ lấy cô.
Chỉ là ở trước mặt cô, anh chưa từng nhắc gì về mình, anh không muốn cô dùng ánh mắt thương hại nhìn anh.
Mộ Minh Nguyệt ngồi trước mặt anh, người đang bị anh giữ chặt.
Cô thờ ơ lại kiên quyết nói: “Không thể, nhưng là ông ta chủ động vứt bỏ tôi, Mộ Minh Nguyệt tôi sẽ không bao giờ chủ động vứt bỏ bất kỳ người nào.
Một khi tôi bị bỏ rơi trước, tôi sẽ không thèm nhìn mặt đối phương, kể cả bố ruột cũng vậy!”
Vẻ mặt Chiến Vân Khai ngưng đọng, nghĩ đến sự ra đi mấy năm qua của cô, trái tim anh như bị đâm nhiều nhát.
Một lúc sai, giọng nói trầm thấp khản đặc vang lên: “Minh Nguyệt, năm đó em cho rằng anh vứt bỏ em, cho nên em mới trốn tránh anh nhiều năm như vậy, có phải không? Sống chết cũng không cho anh biết tin tức của em.”
Mộ Minh Nguyệt mỉm cười, ánh mắt trở nên u ám: “Chiến Vân Khai, tôi biết, đàn ông bị cắm sừng là một chuyện xấu hổ và nhục nhã biết chừng nào.
Nhưng sau khi sự việc phát sinh, anh đã hoàn toàn biến thành con người khác, nhìn tôi nhiều hơn, phải không? Tôi còn mang thai đứa con của người khác.
Lúc đó, anh rất chán ghét tôi, đúng không?”
Giống như khi nhìn thấy bức ảnh mát mẻ của anh và Thẩm Tư Viện, cô cũng ghen tuông, cũng vô cùng căm phẫn.
“Minh Nguyệt, lúc đó mắt của anh bị ghen tuông che mờ.
Anh nghĩ rằng em chỉ thuộc về một mình Chiến Vân Khai anh thôi, chưa bao giờ nghĩ ngoại trừ anh, em còn có người đàn ông khác.” Chiến Vân Khai thừa nhận sự ham muốn chiếm hữu cô của anh rất mãnh liệt, mãnh liệt đến mức không có được cô đã lập tức muốn hủy hoại cô…
Người khác không biết cô tốt như thế nào, nhưng mà Chiến Vân Khai anh thì biết!
Anh chưa bao giờ nghĩ một cô gái không ghét bỏ anh bại liệt lại đi yêu một người khác.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo , đọc truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo chương mới