TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhân Gian Khúc

Chương 31: 31 Du du sương thiên, hạt kì hữu sở ?


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 31 Du du sương thiên, hạt kì hữu sở ?
Lớp học chậm rãi tan ngoài Tần An cùng với bốn học sinh được điểm cao nhất lớp còn ở lại chờ tiên sinh dặn dò ra thì những người khác sớm đã người nào đường nấy đã tản nhau đi về, mô hình chung hình thành ra các nhóm nhỏ bạn học đi cùng nhau, ít thì hai người nhiều thì đến bốn năm người cười nói vô cùng rơm rả duy cũng chỉ có mỗi Tần Phong một mình một bóng lang thang thả bước dài bước ngắn, bóng lưng cô đơn chìm đắm dưới nắng sớm.
Ai nấy trên đường nhìn nhau trên gương mặt vẫn chưa nén xuống hết được nổi bất ngờ, Tần Phong trước giờ làm bài kiểm tra tuy chưa từng đứng trong tốp năm của lớp nhưng cũng đều là điểm số cao chẳng biết vì lí do gì mà hôm nay làm bài chỉ có năm điểm, là quá thấp so với năng lực vốn có của hắn.
Nhiều người bàn tán tự nhiên là khiến cho câu chuyện đi mỗi lúc một xa, nhất là qua miệng của những thiếu niên thiếu nữ tuổi trẻ tò mò này càng là đặc biệt hơn ở đằng sau nó nhất định còn có một cái chuẩn bị gì đó, người lúc đầu không khởi lên tâm ý tò mò sau một hồi nghe ngóng tự nhiên là cũng tham gia vào câu chuyện giậm thêm chút mắm, lại bỏ vào thêm vào chút ớt. Duy chỉ có chính chủ là không có quan tâm nhiều đều từ đầu tới cuối đều giữ thái độ tĩnh lặng rời đi.
Trên con phố đào hoa rộng lớn có thiếu niên chậm bàn chân mình thả bước thong dong lướt qua từng dãy cửa hàng, chỉ là giờ này hãy vẫn còn sớm đi từng dòng nắng trời chiếu rọi vào thân hình của thiếu niên đổ chậm rãi xuống mái tóc khiến cho vẻ thanh tú ở gương mặt càng ngời ngời phát quang tựa như một viên đá quý bỏ dưới nắng lấp lánh tuyệt đẹp, nữ tử trên con đường dài không ai không quay đầu nhìn theo ngay cả các phụ nhân cũng không thể kiềm lòng lén trộm một ánh mắt thưởng thức.
Có vị cô nương độ tuổi không lớn sau lưng đeo bảo kiếm mặc theo y bào đắt tiền màu đỏ hồng dưới nắng trời sáng rực, lúc này ở trên tay kia của nàng còn đang cầm một gói bánh đầy tương đối lớn, giắt kiếm ra sau lưng cầm từng miếng bánh một bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm dõi mắt nhìn tới trong lòng không khỏi có một cơn chấn động nhỏ.
Nàng nhìn về phía người đứng ở bên cạnh mình là một trung niên nam tử dáng ngươi đặc biệt cao lớn người ngoài khoác áo cộc đơn sơ để lộ thân hình với những khối cơ bắp cuồn cuộn, ở nơi cánh tay vô cùng đồ sộ với lượng cơ bắp dày đặc đến kinh người vằn vện những đường gân guốc chạy dọc, nước da đã rám hơi ngăm đen so với nông phu bình thường bán mặt cho đất bán lưng cho trời còn đen hơn nhiều. Nếu như Tần Phong thật sự chú ý đến hai người này thiếu niên nhất định nói ngay người đàn ông kia chắc chắn là làm nghề rèn sắt.
- Cha nơi này thật sự là một phương bảo địa thiên linh thuỷ tú nha. Chúng ta đến đây hơn một tháng, thật sự là gặp được không ít chuyện thú vị rồi, hôm nay lại thêm một thiếu niên chốn hương dã núi rừng như thế mà cũng sở hữu loại khí chất đặc biệt đến như vậy, chúng ta ở nơi này khai lô đúc kiếm thật sự là lựa chọn không tồi.
Vị cô nương ở bên cạnh này dáng người cao ráo, thân hình của nàng so với cha nàng đồ sộ bệ vệ như một ngọn núi thu nhỏ thì ra cái dáng vẻ thon thả yêu kiều của một thiếu nữ hơn rất nhiều, chỉ là một điều đặc biệt ở nơi khuôn ngực của nàng thật sự gánh hai ngọn núi có phần đồ sộ kinh người hoàn toàn không có chút nào phù hợp với dáng vẻ mền mại cùng gương mặt đáng yêu có hơi chút trẻ con kia, bạo gan suy nghĩ cũng dám đoán rằng nếu như nàng cúi đầu xuống thật sự không thể nhìn thấy mũi chân.
- Nếu như sau này gặp mặt hắn con tốt nhất vẫn nên tránh xa một chút.
- Cha sao thế…
- Thiếu niên ở bên trong cục diện rối rắm sắp tới của phương bảo địa này dính dáng rất sâu, chưa kể còn liên can đến rất nhiều phương thế lực lớn, mà bản thân hắn cũng không phải loại người tốt lành để con phải kết giao.
Trung niên nam tử dứt lời bàn chân lại thoải mái bước đi trên con đường lớn không có chú tâm giải thích nhiều hơn cho con gái của mình nữa, dù sao đứng ở dưới phương thiên địa này có những chuyện xem như thiên cơ bất khả lộ cho dù hiểu biết rõ ràng cũng chỉ có thể đặt ở trong lòng, bản thân nói ra không phải chỉ có hai người nghe mà là rất nhiều người rất nhiều thế lực trong bóng tối.
Bản thân ông cũng không muốn rước lấy phiền phức vào người thế nên yên lặng mà làm việc lại mới là thượng sách,mà ngay cả bản thân tiểu cô nương sau khi nghe hết lời nhắc nhở của cha tuy ở trong lòng nàng vẫn là ù ù cạc cạc không hiểu nhưng vẫn tuyệt đối nghe lời không có nhiều chuyện hỏi thêm.

Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Gian Khúc tại truyen35.shop

- Cha lão nhân gia khi nãy chúng ta đi bái phỏng rốt cuộc mạnh đến mức nào, so với thánh nhân giống như cha cùng với Tề tiên sinh ở thư viện Thương Sơn kia rốt cuộc là cao hơn bao nhiêu ?
- Cái này rất khó giải thích, trưởng bối trước khi đi cũng chỉ dặn hai cha con ta khi đến nơi sau khi sắp xếp mọi việc ổn thoả chuyện đầu tiên cần làm chính là đi bái phỏng vị lão nhân gia sống ở Tần gia kia mà thôi. Rốt cuộc là lão nhân cao đến mức nào cái này cha cũng không biết.
Tiểu cô nương dường như chưa hết được cơn tò mò của mình nghe thấy cha nàng nói như thế hứng thú muốn hỏi thêm cũng dần lụi tàn không còn, nàng cầm lấy một cái bánh chiên trong túi giấy chống thấm dầu chậm rãi thả vào trong miệng nhai rôm rốp giòn rụm, cô nương cả gương mặt liền vô cùng hạnh phúc giống như nhặt được một món đồ gì vô cùng quý báu đi khiến cho cha nàng đứng ở bên cạnh không khỏi thở hơi dài hơi ngắn chán nản.
Tần Phong thả bước trên con đường lớn hướng về phía ngoài thành, thiếu niên đảo ánh mắt nhìn quanh khắp nơi vạn vật vẫn cứ như thế chẳng có chút nào thay đổi, so với một hai thậm chí là mười năm trước cũng không có chút nào thay đổi. Hoặc là có chăng sự thay đổi ấy diễn ra quá chậm, chậm đến mức mà trong cái cuộc đời ngắn ngủi của phàm nhân chỉ vẻn vẹn vài mươi năm sáng mở mắt ngắm trời vẫn còn là đứa trẻ trong nôi tối nhắm mắt lại đã là người nằm trong quan tài. Thiên địa dài rộng như thế con người suy cho cùng cũng chỉ là một hạt bụi nằm ở bên trong nó.
Muốn nhìn thấy thiên địa thay đổi thực sự là một cái ý nghĩ điên rồ. Tần Phong thoáng chìm vào trong suy tư rồi liền xua tay đem toàn bộ ý tưởng ngớ ngẩn chẳng có ý nghĩa gì của mình đều ném đi khỏi đầu óc. Thiếu niên ngửa đầu nhìn trời xanh thẳm với những gợn mây trắng xoá thơ thẩn trôi trong vô định, dường như sau tất cả thời gian qua đi, sau bao nhiêu chìm nổi của nhân sinh thế sự nó thuỷ chung vẫn như thế chưa bao giờ có chút nào thay đổi. Trong lòng hình ảnh về cái thiếu niên thân hình đen đúa cùng đôi chân gầy gốc như que củi khô hiện lên, Tần Phong thở ra một hơi cúi đầu như muốn giấu đi sự bi phẫn trong lòng lần này thiếu niên không dám ngẩng đầu lên thêm nữa.
- Du du sương thiên, hạt kì hữu sở ?
Tần Phong di bàn chân nhanh hơn lướt qua từng góc phố nhỏ con đường lớn, thiếu nữ đuổi ánh mắt theo hắn cũng có nhưng thiếu niên tuyệt không có chút nào bận tâm đến chỉ hướng thẳng về nơi đằng trước mà đi. Mãi bàn chân cho đến khi thiếu niên lướt ngang qua nơi cây đào lớn quen thuộc, hắn mới nhìn thấy một đôi tiểu cô nương lão nhân gia đêm hôm qua đang ngồi trò chuyện gì đó trên chiếc ghế dài dưới gốc cây, ở bên cạnh còn xuất hiện thêm mấy người nữa dáng vẻ đều rất đạo mạo vừa nhìn đã thấy ngoại trừ cặp đôi tiểu hài đồng cùng với mỹ phụ áo đỏ là lạ mặt ra người còn lại đối với hắn đều xem như quen thuộc.
Phía khác cũng có ghế dài hơi khuất sâu vào dưới tán cây đào lúc này ngồi ở bên trên là mỹ phục khoát trên người y áo đỏ thẫm, thân hình nàng ở trên ghế hiện lên đẫy đà với những đường cong quyến rũ kì lạ, trong lòng ngực tựa có hơi đồ sộ kia đang ôm một tiểu hài đồng khoát bên ngoài một chiếc áo bông đỏ, lúc này cái cằm của tiểu hài đồng nâng cao lên hẳn không còn nhìn thấy mi mắt tựa như một vị đại tướng quân đánh trận ngoài biên ải vừa rồi đại phá quân địch mang về thắng lợi vẻ vang cho toàn quân.
Ngồi ở phía cái ghế dài khác chính giữa đón nhận nhiều phần ánh nắng mặt trời hơn chính là tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài cùng với vị lão nhân gia cao lớn đầu đầy sương tuyết. Lão nhân lúc này đang hơi khom người xuống, giọng nói già vẫn giữ được nét trầm ấm hình như là đang cố gắng dỗ dành vị tiểu cô nương vô cùng tức giận kia.
Mặc cho là nàng thút thít như thế nào thì dáng vẻ đáng yêu kia cũng không thể nào che giấu tự như một món đồ sức tuyệt mĩ của trần gian. Da thịt non nớt của tiểu cô nương dưới ánh sáng dịu nhẹ của mặt trời càng là thêm phần trắng hồng dường như còn có vẻ mỏng manh yếu ớt lộ ra những đường gân xanh chỉ máu chạy dọc trong gò má đáng yêu.
Hai đứa trẻ một đắc ý một thút thít cho dù là người không hiểu chút môn đạo nào về chăm sóc trẻ con thì nhìn vào một phen cũng liền biết được vừa rồi tiểu cô nương này trước hài đồng kia đã chịu thiệt không nhỏ. Lão nhân thân hình cao lớn bệ vệ tựa như một ngọn núi thu nhỏ bình thường uy phong lẫm liệt bao nhiêu thì lúc này lại trông lúng túng khó xử bấy nhiêu. Gương mặt nghiêm khắc lướt tới doạ cho hai mẹ con kia một phen hoảng hồn lập tức cúi đầu đưa tới ánh mắt tạ lỗi nhưng lão nhân chỉ làm ngơ xem như không nhìn thấy.
Ở bên cạnh nhóm phụ nhân tiểu cô nương này còn đứng thêm một đám người trang phục hầu như là màu trắng bên trên vạt áo có người thêu rồng họa phượng, có người thêu hoa dệt gấm lại có người hoạ núi vẽ sông. Duy chỉ giống nhau duy nhất chính là nét chỉ may tay kia vô cùng tinh tế lướt mắt một cái cũng liền đoán được là giá trị không tầm thường so với Tần Phong thiếu niên thanh sam y bào đơn bạc còn hơi nhạt màu chính là sự giàu có khác biệt một trời một vực.
Người ngoài chỉ cần có chút kiến thức nhìn qua đám người này liền đoán được chính là Bạch gia trong tam đại gia tộc đứng đầu Thanh Sơn thành. Lướt mắt một chút đứng có bốn người dáng hình không tính là cao lớn nhưng khí thế bệ vệ đều không phải dạng tầm thường. Một lão nhân già dặn ở phía đầu con thuyền tay chống gậy gỗ điêu khắc đầu rồng tinh xảo chính là vị tộc trưởng nổi tiếng là thần long thấy đầu không thấy đuôi của Bạch gia.
Theo sau lưng là hai vị trưởng lão cung phụng vai vế trong tộc đều không có tầm thường Tần Phong chưa từng nhìn thấy họ lần nào, rồi nhìn đến cuối cùng với thấy là đại công tử của Bạch gia, tên gọi là Bạch Thuần Lư. Tần Phong ở trong mắt của một cái Bạch đại công tử mà nói có thể xem như một nửa kẻ thù không đội trời chung, thế nhưng đối với bản thân thiếu niên nhiều lắm cũng chỉ là một kẻ thất bại không đáng nhắc đến mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Gian Khúc, truyện Nhân Gian Khúc , đọc truyện Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top