TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhân Gian Khúc

Chương 29: 29 Có thiếu niên thư sinh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 29 Có thiếu niên thư sinh
Tần Phong bước chân đến cổng trường, lại giống như mọi lần khác thiếu niên dừng chân lại ngửa đầu ngắm nhìn vòm mái cong v·út hình bán nguyệt với tấm biển chữ vàng bốn chữ Thương Sơn thư viện, sau cùng ánh mắt mới xoay chuyển nhìn đến chỗ của tấm biển gỗ có treo tấm giấy trắng viết tay đề bốn chữ đơn giản, thiên địa nghênh xuân.
Học sinh đi qua cổng thư viện đa phần mà nói đều lướt nhanh qua cổng cũng không có ai nguyện ý quan tâm đến sự xuất hiện của tấm biển chữ lớn này hoặc có chăng là nhìn qua một lần cũng không có chú tâm đọc hiểu, giống như cái cách mà Tần An đã nhận định không có nhiều người thực sự giống như Tần Phong đều quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt xảy ra ở xung quanh mình. Thế nhưng mọi người đều ít nhiều chú ý đến sự xuất hiện Tần Phong trấn giữ chính giữa cửa lớn, vậy mà tuyệt nhiên không có bất kì một ai dám ra lệnh hắn tránh đường mỗi người tự giác đi nép sang một bên cố tránh v·a c·hạm nhất có thể.
Ai cũng đã nghe qua về một màn thị uy sức mạnh trả thù cho huynh đệ của Tần An, hắn một thân đánh một lớp học đây là loại chiến lực kinh người đến thế nào không cần phải nói chỉ cần nghĩ cũng làm người ta kinh hãi. Chưa kể bọn họ còn nghe nói bạn học Bạch gia kia mỗi người đều b·ị đ·ánh cho rất thảm xong còn lấy hết tiền trai gái đều không tha, tuy không đến mức độ c·hết người nhưng hôm nay thân thể vẫn đau đớn vô lực không thể tiếp tục đến trường.
Mỗi người đều không có nguyện ý trở thành n·ạn n·hân tiếp theo thế nên trong vô thức đều tránh né sự tiếp xúc đối với Tần Phong. Chỉ là cho dù như thế, những thiếu nữ tuổi xuân phơi phới khi lướt qua người của thiếu niên thư sinh đều không thể ngăn được một ánh mắt trộm nhìn về phía người nam tử mặc theo thanh sam y bào đơn bạc giống như một vị thư sinh dạy học ấy. Có cô nàng vừa nhìn đến liền say đắm đến xuất thần vấp chân té ngã có cô nàng lại va vào người của bạn học khác làm nên một trận r·ối l·oạn nho nhỏ ở phía trước cổng trường Tần Phong ngửa đầu ngắm nhìn tấm biển lớn bốn chữ Thương Sơn thư viện, dưới nền trời xanh thẳm từng tia ban mai rọi xuống đối với thiếu niên lại dịu dàng đến lạ xuyên qua áng mây trắng chậm rãi hạ thân trên gương mặt tĩnh lặng ấy dịu dàng như bàn tay người con gái xoa lên đôi gò má, chạm vào hàng mi dài hơi cong, hôn lên đôi môi đắm chìm trong ánh mắt. Tựa như một vị tiên sinh tuyệt tài tuấn mỹ tựa như hòn ngọc quý giá nhất của nhân gian đang ngự trị ở nơi này.
Có người trong lòng tháng thốt không biết vì sao, có thiếu nữ trái tim rung động mãnh liệt không thể giấu được từng cơn xúc cảm trong lòng gương mặt chậm rãi đỏ lên tựa như đoá phù dung bung nở đẹp nhất. Có nàng trong lòng thẩm than thở, thật sự nếu như chàng nhìn đến ta chỉ cần một nụ cười vô tình của chàng, ta sợ tim mình sẽ hoàn toàn ngừng đập mất.
- Đừng đứng ngáng đường nữa, vào học thôi.
Tần An từ đằng sau đi tới nhìn thấy một màn các thiếu nữ đỏ mặt ngây người nhìn ngắm Tần Phong còn thiếu niên thì cứ vô tri như khúc cây cục đá ngắm nhìn mãi tấm biển treo trên vòm cửa trong lòng tự nhiên cảm thấy tương đối buồn cười. Trên đời đều có những chuyện như thế, Tần An lắc lắc đầu hai cái nhớ lại kiếp trước hình như loại cớ sự này hắn nhìn thấy có thể nói là thường xuyên đến quen rồi. Tần Phong rất thích đọc chữ điều này tuyệt đối là không ai có thể phản bác được, thiếu niên bình thường nhìn thấy chữ gì đó đặc biệt có thể hứng thú đứng nơi ấy đến quên cả ăn uống, thậm chí có thể đứng liền một hơi mấy canh giờ từ sáng đến tối chỉ để nghiền ngẫm.
Mà trong lúc ấy thế giới đối với hắn dường như tan biến trước mắt chỉ có chữ, trong lòng cũng như thế chỉ có chữ sự toàn tâm toàn ý đến người ta phải nể phục. Mà lúc Tần Phong tập trung cao độ như thế cũng là lúc mà hắn thực sự toát lên thần thái tiên sinh nghiền ngẫm học vấn nhất, cũng là khi mà cái nhan sắc trời ban kia được cơ hội thể hiện nhất. Nữ nhân nhìn thấy có thể chết mê bên trong đôi mắt sáng ánh thái dương kia, đem lòng say đắm gương mặt tĩnh lặng ấy đến quên cả thế giới chuyện này tuyệt đối không phải là lời nói đùa.
Thiếu niên bước nhanh chân về phía trước, bàn tay vươn tới vỗ nhẹ vào bả vai của Tần Phong một cái khiến cho thiếu niên đương trong con xuất thần linh hồn quay về với thể xác của mình. Mắt đảo nhìn xung quanh rồi mới dừng lại trên người bạn học của mình khẽ gật đầu rồi tiết: bước chân đi vào lớp học.
- Ca ca ơi, Tần Phong ca khi nãy thực sự đẹp trai quá đi, muội còn nhìn thấy có không ít vị tỷ tỷ nhìn về huynh ấy đến phát ngốc luôn cơ.
- Vậy tiểu Ngân của chúng ta có thích huynh ấy không ?
- Tiểu Ngân có thích…nhưng mà vẫn yêu ca ca nhiều hơn.
Tiểu cô nương nói rồi yêu thích nhảy cẩn lên ôm lấy người của ca ca mình để thiếu niên bồng nàng đến lớp học, ngày hôm nay đã biết đường đến lớp thế nên cũng không cần bắt ép Tần Phong đi theo mình nữa thong thả hai huynh muội vừa đi vừa chuyện trò. Tần An kể về một chút chuyện vặt vãnh về Tần Phong lúc còn nhỏ cho tiểu Ngân nghe, cô bé chăm chú lắng tai không để lọt một chữ nào ra bên ngoài.
Thật sự là huynh muội một nhà tính cách cơ bản đều là rất giống nhau, nói về độ hóng chuyện kì thực là không ai bằng. Nói xuyên suốt một đoạr chuyện dài cuối cùng tiểu cô nương nhỏ ánh mắt tràn đầy sự nghỉ hoặc cùng thích thú, léẲm linh nhìn khắp chung quanh xong mới áp gần đôi môi chúm chím đến tai khế hỏi.
- Ca ca Tần Phong ca lập dị như vậy thực sự từng thích qua ai chưa ?
Tần Phong đối với bất kì câu chuyện nào của người huynh đệ mình, chỉ cần nói một khúc nhỏ hắn đều có thể đọc vanh vách đoạn ở phía sau, còn có thêm mắm dặm muối gì vào hay không thì chỉ có trời mới biết. Thế mà khi gặp phải câu hỏi này thiếu niên nhất thời nín lặng không thể thốt nên lời nào, thực sự cũng mang một thắc mắc trong lòng không biết Tần Phong hắn tính cách như thế sẽ thực sự đem lòng yêu thích một vị cô nương có tính cách như thế nào, liệu so với hắn có phải còn lập dị và kì lạ hơn hay không. Mải mê với những suy nghĩ cuối cùng nhớ đến một mẫu truyện nhỏ trong quá khứ hình như cũng có một cô gái đem lòng yêu Tần Phong chỉ là nàng ta…
- Theo như huynh nhớ thì là có một vị cô nương thì phải, nhưng mà cô ấy lại không phải con người.

Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Gian Khúc tại truyen35.shop

Tiểu cô nương nghe điểm này mà giật mình, trong vòng tay ca ca thật sự là hoảng hốt đến sém nữa ngã xuống nền đất ánh mắt vô cùng chăm. chú còn lại pha chút mờ mịt tò mò, nhỏ giọng hết sức có thể xác nhận lại một lần nữa.
- Ca nói…tỷ ấy thực không phải người…chẳng lẽ là ma quỷ sao, nhưng mà cái này…cũng không phải mẹ từng kể cho muội nghe không ít chuyện cũng có yêu ma quỷ quái đem lòng yêu con người…nhưng mà cái này…cái này… có phải quá không hợp môn đạo hay không ?
- Muội thực sự nghĩ rằng Tần Phong hắn sẽ yêu ma quỷ hay sao ?
- Cái này…
Tiểu cô nương thật sự bị một câu này của ca ca nàng làm cho cứng đơ lưỡi, thật sự là như thế Tần Phong ca đem lòng yêu một vong hồn ma quỷ, nói cái này so với nói chuyện ca ca nàng chính là người đọc sách thích giảng đạo lí nghe còn khó tin hơn nhiều. Dù sao nàng cũng từng được dạy người đọc thông kinh thư trong lòng sẽ sản sinh ra hạo nhiên chính khí đối với tà ma quỷ vật mà nói chính là tử địch đại kị trên đời hai loại này làm sao có thể đi chung một con đường, vậy thì lời kia rốt cuộc là có ý nghĩa gì.
Tiểu cô nương lần nữa hướng mắt nhìn về phía ca ca nàng để tìm câu trả lời chỉ thấy thiếu niên đã dừng chân lại trước lớp học đang chậm rãi thả nàng đứng xuống bên dưới. Trước khi nàng quay đi chạy vào trong vẫn đứng bên ngoài nói vọng rất nhỏ vào
- Ca cũng không biết cô nương ấy là cái gì, chỉ chắc chắn rằng so với ma quỷ thì xinh đẹp hơn rất nhiều. Đợi cho muội đủ lớn rồi tự mình tìm hiểu thử xem sao a
Tiểu cô nương sớm đã chạy vào trong lớp học không còn nghe thấy những lời nói ở phía sau của ca ca mình nữa thế nhưng thiếu nữ vẫn quay đầu nhìn tới mỉm cười với ca ca rất đáng yêu. Tần An tựa như theo bản năng vốn có mỉm cười vui vẻ đáp lời rồi mới nhanh chóng cất bước chân của mình hướng thẳng về phía lớp học mà đi. Thời gian còn sớm tuy thiếu niên không vội vàng nhưng cũng không la cà thoải mái trên hành lang lớp học, chậm rãi từng bước chân lướt đi.
- Tiên sinh hôm nay sẽ phát bài kiểm tra, ta lo quá không biết điểm số của mình ra sao nữa ?
- Ta cũng không biết, nhưng lần trước mọi người làm bài như thế nào ?
- Chỉ có câu ba hơi khó mà thôi…
Lớp học chưa có tiên sinh thế nên tạo thành một nơi nhốn nháo với không biết bao nhiêu tiếng bàn tán đan xen lẫn nhau, có nhóm hai ba thiếu niên tụ tập ngồi trên bàn trên ghế kể đủ chuyện trên đời, có chỗ tụ tập mấy thiếu nữ hỏi nhau say sưa về bài kiểm tra ngày hôm qua chỉ là đồng dạng khi mọi người nhìn thấy Tần An bước chân vào lớp đều đồng loạt yên lặng không nói biến bầu không khí đang hơi ồn ào thốt nhiên trở thành tĩnh lặng dị thường. Thiếu niên quét mắt đi một vòng quanh lớp vậy mà khiến cho không ít người một phen chột dạ thật sự sợ đên sém nữa nhảy cẩn lên, có bạn học nấp nấp có người cúi đầu quay mặt đi lãng tránh khỏi ánh mắt kia.
Tiếng tốt thì không ai biết chứ tiếng xấu là đồn rất nhanh a. Chỉ bao nhiêu lâu đâu mà ai cũng biết chuyện của mình rồi Thiếu niên hơi cười khẩy trong lòng gạt phăng đi sự quan tâm của mình đối với những bạn học này chú ý nhiều hơn đến chỗ của Tần Phong đáng ngồi suy nghĩ thơ thần đến mất hồn. Xung quanh cũng chẳng có ai ngồi bầu bạn hình như cái này là từ khi bắt đầu đến trường đã diễn ra như thế xuyên suốt rất nhiều năm tháng.
- Hôm nay ngươi lạ lắm nha, có chuyện gì mà suy nghĩ dữ thế ?
- Một chút chuyện vặt mà thôi.
Đôi thiếu niên ngồi cùng nhau, đều lần nữa rơi vào trong trầm mặc kì lạ không ai nó với ai câu nào. Chỉ có những bạn học khác chủ đề bàn luậr đã xoay chiều lần này bàn nhỏ nhỏ trong miệng đều là tin tức về việc Tần An đánh người ngày hôm qua uy phong như thế nào.
Có thiếu niên trong miệng không khỏi chậc chậc đắc ý, tưởng tượng đến cảnh bản thân có năng lực uy vũ như thế liền đem ra thể hiện trước mắt tất cả các bạn nữ Tần gia một tay đánh một đám người còn sợ không khiến các nàng đổ đứ đừ sao, có thiếu niên lại nói rằng vì chuyện này mà ngày hôm qua gia gia của hắn đã vui đến cười không khép được miệng, lại có người kể hôm qua gia gia của hắn cười đến rụng cả răng. Thật tình đều là mấy thằng cháu tốt có hiếu.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Gian Khúc, truyện Nhân Gian Khúc , đọc truyện Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top