TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hắn giật mình, nhớ lại.
Tống Nam Thời trực tiếp đè lại hắn, "Ngươi nằm im chút.
"
Vân Chỉ Phong: "! ! " Hắn trầm mặc.
Tống Nam Thời liền hỏi: "Ngươi đánh không lại hung thú kia?"
Vân Chỉ Phong: "Hiện tại, đánh không lại.
"
Tống Nam Thời trong lòng nghĩ hiện tại không đánh lại chả lẽ trước kia thù được sao?
Nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Đánh không lại ngươi xông lên làm cái gì!"
Vân Chỉ Phong không nói chuyện, chỉ hỏi: "Ngươi chạy trở về làm gì?"
Tống Nam Thời: "Ta sợ ngươi mà chết, ta bồi thường không nổi.
"
Vân Chỉ Phong: "Ta mồ côi, không cần ngươi phải bồi thường.
"
Hai người một ngồi một dựa, yên lặng nhìn nhau liếc mắt một cái, đồng thời di chuyển tầm mắt.
Vì thế chỉ còn lại lừa huynh trên lưng cõng hai người đang chạy như điên thảm thiết kêu gào.
Tống Nam Thời nghĩ thầm, kiểu này chết cùng ngày cùng tháng cùng năm có lẽ lại thêm một người rồi.
Lúc này, hung thú bị nhốt trong lửa kia đã thoát ra được, tức muốn hộc máu mà gào rống, tiếng rống vang lên rung chuyển trời đất.
Tống Nam Thời thấy thế thở dài, nói: "Chúng ta vẫn là nên thương lượng xem chờ đến lúc lừa huynh bất bộng thì ai sẽ là người cõng đi.
"
Vân Chỉ Phong: "! ! "
Hắn bình tĩnh nói: "Ngươi hiện tại đem ta buông ra đi.
"
Tống Nam Thời: "Buông ra ngươi sẽ chết!"
Vân Chỉ Phong: "Ta muốn chết.
"
Tống Nam Thời: "! ! "
Nàng đang muốn tận tình khuyên bảo, liền nghe thấy giữa không trung truyền đến một thanh âm tức giận: "Nghiệt súc! Còn không mau ngừng tay!"
Hung thú đang đuổi theo phía sau họ liền cứng đờ.
Tống Nam Thời thấy thế vui mừng không ngớt, con lừa cũng đại hỉ, kinh hỉ mà phanh xe, lảo đảo một cái, hai người một lừa cùng nhau ngã xuống đất.
Tống Nam Thời bất chấp đau, quay đầu lại xem, liền thấy một con cự hổ cả người bị thiêu cháy đen đang bị một tu sĩ tiên phong đạo cốt ấn ở trên mặt đất.
Nàng lập tức quay đầu lại, vui mừng nói: "Vân Chỉ Phong! Chúng ta không có việc gì! ! "
Lời còn chưa dứt, nàng sửng sốt.
Phía sau nàng trống không, chỉ có một con lừa đang nổi điên.
Vân Chỉ Phong đâu?
Nàng mờ mịt đứng dậy, lúc này Úc Tiêu Tiêu cùng Triệu Nghiên sôi xông tới.
Úc Tiêu Tiêu: "Sư tỷ! ! "
Triệu Nghiên tức muốn hộc máu: "Ngươi là đồ ngốc hay sao?"
Tống Nam Thời vò đầu: "Các ngươi có nhìn thấy người vừa nãy cùng ta chạy trốn không?"
Hai người sửng sốt: "A? Hắn không phải ở cùng với ngươi sao?"
Tống Nam Thời không nói.
Sau một lúc lâu, nàng đột nhiên hỏi: "Triệu sư tỷ, ngươi có biết ở Vô Lượng Tông chúng ta, có kiếm tu nào tên Vân Chỉ Phong không?"
Triệu Nghiên bởi vì không trở thành kiếm tu, cho nên ràng đặc biệt rất quan tâm đến chuyện của kiếm tu, kiém tu ở Vô Lượng Tông không có ai là nàng không biết.
Nàng lại lắc đầu: "Vân Chỉ Phong? Chưa từng nghe qua.
"
Tống Nam Thời càng trầm mặc.
Dùng kiếm, nhưng Triệu Nghiên lại không quen biết.
Vậy có hai loại khả năng.
Thứ nhất, hắn không phải kiếm tu.
Thứ hai, hắn không phải là kiếm tu của Vô Lượng Tông.
Nhưng là! !
Tống Nam Thời nhớ tới bộ dáng khi dùng kiếm của hắn.
Người như vậy, cách cầm kiếm như vậy, nàng mới chỉ từng nhìn thấy ở trên người sư phụ.
Hắn sao có thể không phải kiếm tu.
Vậy chỉ có thể là, hắn không phải người của Vô Lượng Tông, cũng không phải kiếm tu của Vô Lượng Tông.
Như vậy liền có vấn đề rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính, truyện Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính , đọc truyện Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính full , Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính full , Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính chương mới