Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Trở về, nghĩ tới đây, Ôn Hinh ngồi cạnh bờ sông cuối cùng vỗ trán một cái, thật giống như chính bản thân nói những lời này, rồi vứt lại sách, đứng dậy chuẩn bị lên máy bay, đột nhiên trời đất quay cuồng, cô hôn mê bất tỉnh... Sau khi ngất đi, chuyện gì cô cũng không biết. Tỉnh lại mở mắt ra, thì thấy một anh đẹp trai mặc áo ba lỗ, nửa đứng trước mặt, ánh mắt lo lắng nhìn cô, bây giờ nghĩ lại thấy anh ta có đôi mắt rất sáng, vai rộng eo thon, trên cánh tay, cơ bắp có những chuyển động nhẹ nhàng, lúc cúi người giống như có thể thấy được cơ ngực săn chắc. Mặc dù ngồi ở đó, nhưng là chân dài lại không giấu được, đặc biệt là nước còn không ngừng chảy xuống gương mặt nghiêm nghị, thật sự quá gợi cảm! Cô bởi vì cơ thể đặc biệt của mình, bình thường cũng không tìm bạn trai, một khi tìm, thì nhất định phải là người mình vô cùng ưng ý, nếu không sẽ thua lỗ lớn, mà người trước mắt lại rất có nhan sắc và khí chất, là người duy nhất từ trước đến nay cô cảm thấy hài lòng, lúc ấy trong lòng còn chút mơ hồ, cho là nằm mơ, rất sợ tỉnh dậy quá nhanh, liền trực tiếp hôn anh.
Kết quả không nghĩ tới, đây không phải là mơ. Hôn được mấy giây, đối phương liền dùng sức đẩy cô ra, làm đầu cô còn bị đập trên một tảng đá. Sau đó người liền rời đi. Cô vật lộn hồi lâu mới ngồi dậy được, quần áo trên người bị ướt, quần áo lại còn làm bằng chất liệu tơ tằm, quá mỏng, một khi ngâm nước, giống như không có mặc gì, nếu không phải nhiều nếp gấp, cô thiếu chút nữa là bị lộ toàn bộ, liền thuận tay kéo bộ quân phục bên cạnh, che những chỗ xấu xí, mới vừa che lại thì một người phụ nữ trung niên chạy tới, chạy về phía cô mắng một trận.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!