Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Triệu Đông Thăng vội vàng mở cửa xe Jeep đậu ở ven đường, Diêm Đoàn một mình lên xe, cửa xe đóng lại, động cơ được khỏi động, chạy như bay. Lúc Triệu Đông Thăng kịp phản ứng lại, thì liền đuổi theo phía sau xe, "Đoàn trưởng, Đoàn trưởng, tôi còn chưa lên xe, nói cho cùng anh cũng nên mời tôi tới nhà ăn cơm chứ, tôi giúp anh lái xe tới đây..." Nhưng mà, xe đã lái đi. Anh khóc không ra nước mắt, đang trêu ai ghẹo ai chứ? Cơm tối cũng không ăn trực được, ăn một đống bụi... Ôn Hinh nhìn người phụ nữ trung niên đùng đùng đi tới trước mặt mình mắng một trận. Cô đầu óc rối bời, một bên đề phòng để không bị nhéo, một bên lấy tay xoa sau ót, mới vừa rồi đập đầu vào tảng đá, có chút đau.
Chủ yếu là bây giờ cô đang hoảng loạn, có chút không hiểu rõ tình hình. Còn chỗ này, là ở đâu? Cô mới vừa rồi ở sân bay, chuẩn bị lên máy bay mà. Cô nhớ buổi sáng thức dậy, đi đến phòng thay đồ, chọn một chiếc váy hoa đơn giản, mộc mạc, còn thắt hai bím tóc để hợp với váy, thu dọn vali, đến sân bay trước hai tiếng, ký gửi hành lý, liền mang một túi được đan bằng mây tre nhỏ, bên trong để một ít đồ dùng cá nhân. Trong lúc chờ máy bay nhàm chán, cô liền lấy trong túi ra một quyển tiểu thuyết.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!