Tôi không muốn thêm một người tổn thương." -Mỹ An cứng rắn.
Ông ta vậy mà bật cười vỗ tay: "Ta đúng là đánh giá con quá thấp rồi, người phụ nữ con trai ta chọn quả nhiên không tầm thường." Mỹ An làm gì cô tâm trạng nghe ông ta tán thưởng: "Mẹ tôi đang ở đâu?" “Xem ra con đã biết gần hết mọi chuyện rồi, con vậy mà thông minh hơn Thanh Bách, nó hình như vẫn chưa đoán ra Thanh Nhi cũng là em gái của con." “Tại sao ông cô thể thản nhiên như vậy? Ông không thấy bản thân mình đối xử quá khốn nạn với mẹ Thanh Bách và anh ấy sao?" - Mỹ An lắc đầu không tin nổi.
“con chửi ta chính là chửi cả mẹ mình đó." - Ông ta nhếch môi.
“không giống nhau, từ nhỏ đến lớn mẹ đểu yêu thương tôi và chị gái, đến cả hôn lễ của Thanh Nhỉ mẹ cũng muốn đến nhìn em ấy gả đi.
còn ông thì sao, ông chưa từng đối xử tốt với Thanh Bách và mẹ của anh ấy, chắc chắn là ông đã cưỡng ép mẹ tôi." - Mỹ An nắm chặt hai tay, cô đang tận lực khắc chế tức giận trong lòng mình.
"con nghĩ sao cũng được, dù sao chuyện này cũng không thay đổi được." "Ông chính thât sự là là chủ mưu đã vu oan cho cha tôi, hãm hại cả cha Vân Anh? Sau đó ông giật dây Tấn Khang ghi thù gia đình tôi, cũng chính ông nhân lúc đó đưa mẹ tôi ra nước ngoài?" - Mỹ An muốn xác nhận lại hết những suy đoán trong lòng.
Lưu Văn Trường vẫn giữ thái độ như cũ, ông rất bình tĩnh thừa nhận: “đểu là ta làm hết, tất cả vì để mẹ con cô thể theo ta." cõi lòng Mỹ An triệt để lạnh lẽo, trước mắt cô không con là cha của người đàn ông cô yêu nhất nữa mà là kẻ thù của cô.
“Ông trả mẹ tôi lại đây!" - Mỹ An hét lên..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!