TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nữ sinh chậc một tiếng, cho là Hứa Cảnh Niệm lại buồn ngủ.
Cô vỗ vỗ đầu cậu, rất từ ái nói: "Bé con nghỉ ngơi thật tốt nha, ráng đừng ngủ gật trong lớp nữa." Còn tiện tay đặt ly trà sữa mới mua lên trên bàn Hứa Cảnh Niệm.
Mà cảnh tượng này trùng hợp bị Tạ Viễn vừa về lớp thấy được, hắn hơi rũ mắt, che giấu tâm tình bên trong.
Hắn đi tới liếc mắt nhìn ly trà sữa để lên bàn, thấp giọng hỏi: "Cậu với cậu ta thân lắm à?"
Hứa Cảnh Niệm nằm nhoài trên bàn, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy giọng nói Tạ Viễn rất dễ nghe, cậu muốn nghe nữa.
Đến khi Tạ Viễn hỏi cậu một lần nữa, Hứa Cảnh Niệm mới phản ứng được Tạ Viễn đang nói chuyện với cậu, đầu óc thật sự rất rối bời.
Hứa Cảnh Niệm muốn nói bình thường thôi, nhưng lại sợ nói nhiều rồi phát ra âm thanh gì đó kỳ cục, cuối cùng chỉ là ừ một tiếng.
Rất thân?
Tâm trạng Tạ Viễn ngay lập tức thay đổi, hắn như có như không gõ lên bàn, "Cậu muốn uống trà sữa?"
Tạ Viễn hôm nay nói nhiều thật, Hứa Cảnh Niệm nghĩ thầm.
Cậu không dám nói lời nào, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, biểu thị từ chối, bây giờ cậu chẳng muốn uống gì hết.
Tạ Viễn đứng dậy cầm theo trà sữa trên bàn Hứa Cảnh Niệm, sau đó ném vào thùng rác.
Nam sinh ngồi ghế sau kinh ngạc liếc mắt nhìn Tạ Viễn.
Chẳng phải quan hệ giữa hắn và Hứa Cảnh Niệm rất tốt à? Sao lại vứt trà sữa của người ta?
Nhưng dù sao nam sinh không phải người hay buôn chuyện, một người khác nhắc đến game, dời đi sự chú ý.
Hứa Cảnh Niệm không biết gì cả.
Bởi vì cậu lúc này đang chịu dằn vặt trong cơ thể.
Trong suốt buổi học, Hứa Cảnh Niệm vẫn duy trì tư thế quay mặt vào trong tường.
Bởi vì có chứng ngủ gật, cho nên các giáo viên đối với tình huống của Hứa Cảnh Niệm cũng chỉ là thở dài một hơi, tiếp tục giảng dạy.
Nhưng Tạ Viễn biết Hứa Cảnh Niệm không ngủ.
Hơi thở Hứa Cảnh Niệm không quá ổn định, không đều đặn, thậm chí có thể nói có chút lộn xộn, cậu ấy đang ngẫm nghĩ gì.
Tạ Viễn siết chặt bút trong tay, cả tiết học, hắn không nghe nổi thứ gì.
Sau khi tan lớp, Hứa Cảnh Niệm tự vỗ vỗ mặt mình, rồi ấn ấn vai Tạ Viễn: "Có thể để cho tớ đi ra ngoài được không?"
Tạ Viễn không nhúc nhích.
Hứa Cảnh Niệm không thể làm gì khác hơn là lại ấn vai Tạ Viễn: "Được không?"
Giọng nói Hứa Cảnh Niệm ngọt ngào đến mức khiến người ta nghiện, Tạ Viễn nghe một câu, vừa muốn nhốt người ta, chỉ nói chuyện với một mình hắn.
Nhốt lại, nhưng hắn không xứng.
Tạ Viễn tránh ra, Hứa Cảnh Niệm lại khẽ nói câu cảm ơn.
Hứa Cảnh Niệm rất lịch sự.
Mà Hứa Cảnh Niệm rất lịch sự làm cho Tạ Viễn rất buồn bực, lịch sự, là đối với người ngoài.
Cậu đối với nữ sinh kia cũng lịch sự vậy sao?
Tạ Viễn nhìn chằm chằm bóng lưng Hứa Cảnh Niệm, lựa chọn yên lặng đi theo phía sau Hứa Cảnh Niệm.
Hứa Cảnh Niệm không phát hiện.
Hứa Cảnh Niệm đi đến phòng thiết bị bỏ hoang, quen cửa quen nẻo đi vào trong phòng.
Trong quần cậu đã nhớp nháp, cậu chầm chầm lấy đồ chơi đã nhét vào hoa huy*t trước đó ra, trong quá trình Hứa Cảnh Niệm không khỏi ưm a.
Tạ Viễn đứng ngoài cửa, hắn thông qua khe hở, phát hiện bí mật của Hứa Cảnh Niệm.
Song tính.
Lỗ nhỏ vẫn đang chạy nước, Hứa Cảnh Niệm ngồi xổm trên mặt đất lau lỗ nhỏ, sau đó lại nhét đồ chơi vào trong, chầm chậm từ tốn làm cho cậu thoải mái, Hứa Cảnh Niệm khẽ rên rỉ, như là mèo con.
Bạn đang đọc bộ truyện Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai, truyện Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai , đọc truyện Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai full , Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai full , Mỗi Ngày Đều Dỗ Dành Bạn Trai chương mới