Nếu như không phải dùng cái chết của Captain America làm giá phải trả.
Captain America đã trở lại.
Đây tuyệt đối là chuyện tốt.
Nếu như tình bạn của họ cũng có thể trở lại giống như thế này.
Tony lặng lẽ ngồi trong phòng thí nghiệm không một bóng người. Mà trong một căn phòng khác, những người đồng đội cùng những người đã từng là bạn bè gã đang hoan hô chúc mừng sự trở về của Captain America. Mười phút trước gã cũng ở nơi đó, nhưng là, gã và Steve, bầu không khí giữa họ có sự xấu hổ cùng khó xử xưa nay chưa từng có.
Hai người bọn họ từng là những người bạn thân thiết nhất.
Hiện tại, giữa họ chỉ có những vết nứt không thể khắc phục.
Gã là người thắng trong cuộc nội chiến, lại cũng thua hoàn toàn.
Steve từng hỏi gã. "Có đáng không?"
Mà gã rốt cuộc sau khi Steve rời đi mới tìm được đáp án. "Nó không đáng."
Gã thực lòng vui vẻ vì Steve đã trở về, nhưng đồng thời gã cũng hiểu rõ, mọi thứ đều đã quá muộn rồi.
"Iron Man." Steve đứng lặng ở cửa hồi lâu, mới hạ quyết tâm đi vào.
Tony đứng lên, cùng Steve bốn mắt nhìn nhau. Một lát sau, gã rũ mắt xuống. "Anh có chuyện gì sao, Cap?"
Steve nhìn khuôn mặt mỏi mệt của Tony so với lần gặp mặt cuối cùng của họ càng thêm tiều tụy. "Chúng ta có thể nói chuyện không?"
Cuộc nói chuyện này bắt đầu bằng thái độ tâm bình khí hòa, rất nhanh lại chuyển thành một hồi tranh chấp. Tony nguyện ý nhượng bộ trước sống chết của Steve, lại không có nghĩa là gã cho rằng bản thân hoàn toàn sai. Gã thừa nhận hành động của mình có chút vấn đề, nhưng đồng thời gã cũng tỏ vẻ đạo luật ở mặt nào đó cũng có chỗ đáng khen. Còn Steve, sự thất vọng và tức giận của anh lộ rõ trên mặt, chẳng chút nào lưu tình đâm một đao vào trái tim đã vỡ nát của Tony lần nữa.
Các thiết bị máy móc bị trận xung đột của hai người ảnh hưởng bắt đầu ầm ầm vang lên, đồng tử Tony co chặt lại. "Steve!"
Ánh sáng lóe lên, và hai người biến mất tại chỗ.
- --
Nội chiến đã kết thúc.
Đây là chuyện tốt.
Nếu như cái tên Captain America trời đánh thánh vật kia không gửi cho gã bức thư cùng di động gì gì đó liền càng tốt!
TONY căm giận trừng mắt nhìn chiếc điện thoại trên bàn, nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
Một luồng ánh sáng đột ngột tràn ngập toàn bộ nhà ở, Tony che mắt lại, lạnh lùng nói. "FRIDAY, chế độ phòng ngự!"
Những tấm thép cực dày bao lấy căn cứ Avengers thành một pháo đài không thể phá hủy. Rhodes vốn ở trong phòng khách nghe được cảnh báo của FRIDAY lập tức mặc giáp, cùng Vision nhanh chân đến nơi xảy ra sự cố.
"Có chuyện gì vậy?" Khi Rhodes vội vội vàng vàng đuổi tới bên người TONY, liền nhìn thấy gã trợn mắt há hốc mồm đối mặt với Captain America cùng... một bộ giáp. Rhodes kinh tủng nhìn cảnh tượng trước mặt này. "Tony, nói cho tớ là cậu không điên đến loại trình độ này đi!"
"Tớ không." Phục hồi lại tinh thần TONY phản bác nói. Gã ngẫm nghĩ, lại bổ sung. "Hiện tại vẫn chưa."
Rhodes che trước người gã, bất đắc dĩ lắc đầu. "Vĩnh viễn đừng thì tốt hơn."
Năm người rơi vào trạng thái giằng co.
"Cho nên, Tony à," Rhodes cảnh giác trong sự chả hiểu ra sao. "Có lý do gì cho việc bộ giáp của cậu với cả Captain lại phát điên cùng nhau không?!"
"Đó không phải là bộ giáp của tớ." TONY nói. "Hơn nữa..." Gã nhìn từ trên xuống dưới Captain America ở phía đối diện. "Vision, tiến hành quét."
"Anh ta cũng không phải chính Captain." Vision trả lời. "Một vài số liệu cùng Cap bất đồng."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!