TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nghe thấy cậu chủ của Sở môn, cháu trai mà mình nhìn từ nhỏ đến lớn bị tên công tử bột này gọi là con cóc ghẻ, Vương Long chậm rãi nhäm mắt lại, trầm giọng nói: “Hạ Trúc, cậu Cao, hai người có biết hôm nay là sinh nhật của tôi không?”
Hạ Trúc vội vàng nhận lỗi: “Đạo diễn Vương, thành thật xin lỗi! Chúng tôi...
Nói được một nửa lại bị Cao Ninh cắt ngang: “Đạo diễn Vương, thật sự không phải, tôi bồi thường cho ông nhé! Con người của tôi ấy à, nghĩ sao nói vậy thôi, rất chướng mắt những tên khốn nạn ăn bám!”
Sở Vũ Hiên cười ranh mãnh, nói với Triệu Nhã Nam: “Tổng giám đốc Triệu, người ta mảng cô kia, cô cũng không thèm quan tâm luôn à?”
Triệu Nhã Nam vấn bày ra dáng vẻ lạnh lùng, thờ ơ.
Nhưng Vương Long không định nhịn, một phần là vì Cao Ninh thật sự kiêu ngạo quá mức, một phần khác là do ông ta hiểu rõ Sở Vũ Hiên không gây chuyện thật ra là vì không muốn phá hủy bữa tiệc của mình.
Ông †a đột ngột đập bàn, cả giận nói: “Hạ Trúc, nói thật, hôm nay tôi vốn không định mời cô tới, hừ... Còn có cậu Cao. đây nữa, chỗ của tôi không chào đón hai người, xin mời ra ngoài!”
Lòng bàn tay Hạ Trúc thấm một tầng mồ hôi mỏng, cô ta liên tục nói thành thật xin lỗi.
Cao Ninh cũng không ngờ vị đạo diễn nổi tiếng này lại không biết nhìn xa trông rộng như thế, chỉ vì một tên ăn bám mà muốn trở mặt với anh ta?
“Đạo diễn Vương, tôi chỉ là... nói đùa mà thôi, ông không cần phải nổi giận như vậy chứ? Ha ha... tôi thật sự muốn kết bạn với ông, dù sao sau này chúng ta cũng sẽ có quan hệ làm ăn với nhau...”
Còn chưa dứt lời đã bị Vương Long chặn họng: “Cậu Cao, tôi khuyên cậu một câu, đừng lấy chuyện làm ăn ra đè đầu tôi! Có lẽ cậu còn không hiểu quy tắc trò chơi trong ngành này của chúng tôi, cậu nghĩ rằng lên lịch chiếu hay không là do cha cậu quyết định ư? Hừ... Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ không có tiếng tăm, không đắc tội nổi nhà họ Cao cậu, nhưng những nhà đầu tư sau lưng tôi không nhất thiết coi trọng nhà họ Cao cậu! Nói rõ ra là tôi hoàn toàn không cần phải lo lắng về vấn đề lên lịch chiếu, bởi vì những nhà đầu tư đó có rất nhiều cách để sắp xếp lịch chiếu phim, bây giờ cậu đã hiểu chưa?”
Đã nói đến nước này, Cao Ninh hoàn toàn không còn chỗ dung thân, mặt lúc đỏ lúc trắng, không thốt lên được một chữ.
Vương Long tiếp tục nói: “Vừa rồi tôi đã cho cậu mặt mũi, là do cậu không biết xấu hổ! Mẹ nó, cậu là cái thá gì chứ? Xách theo quà và người phụ nữ của cậu cút khỏi đây cho ông! Cút nhanh lên!”
Cao Ninh xấu hổ không ngẩng đầu nổi, túm lấy Hạ Trúc. định đi ra ngoài.
Nhưng mà Hạ Trúc lại vùng ra khỏi tay anh ta, rưng rưng nước mắt nhìn Vương Long: “Đạo diễn Vương, hôm nay thật sự... rất xin lỗi! Tôi... tôi thật sự không muốn phá hỏng ngày vui của ông!”
Vương Long tức giận nói: “Nhân lúc tôi còn chưa trút giận lên người cô, mau cút đi.”
Hạ Trúc cắn môi, vẻ mặt xấu hổ nói: “Đạo diễn Vương, tôi... tôi không hiểu, không phải trước đó chúng ta là bạn bè à? Tại sao... Ông vừa nói... lần này ông còn định không mời tôi? Có phải tôi làm không tốt ở đâu khiến ông không vui không? Ông nói đi, tôi nhất định sẽ sửa!”
Cô ta thật sự không đoán được tại sao người này lại đột nhiên lạnh lùng với cô ta đến thế?
“Cô không hiểu ư?” Vương Long khinh thường lườm cô ta, sau đó nhìn Sở Vũ Hiên một cái, lại nhìn Hạ Trúc: “Chuyện tới giờ này mà cô vẫn không hiểu ư?”
Ở trong mắt ông ta, cho dù cô minh tinh này có là tên thiểu năng trí tuệ, cho dù cô ta vẫn chưa biết thân phận thật sự của Sở Vũ Hiên, nhưng bây giờ nhìn thấy ông ta và Sở Vũ Hiên cùng uống trà với nhau, cô ta cũng phải nên đoán được ngọn nguồn rồi chứ? Thật sự tưởng lúc trước ông ta nâng đỡ cô ta là vì coi trọng kỹ năng diễn xuất của cô ta sao?
Hạ Trúc nhìn Sở Vũ Hiên, lúc này cô ta càng thấy khó hiểu... chuyện này có liên quan gì đến Sở Vũ Hiên?
Sở Vũ Hiên cười nhạt: “Đừng nhìn tôi, tôi chỉ là trai bao. thôi."
Triệu Nhã Nam bĩu môi, nói cho cùng thì Hạ Trúc vẫn là nghệ sĩ công ty của cô ấy, nên cô ấy vẫn phải che chở cô ta lúc cần: “Hạ Trúc, cô đi trước đi, đừng chọc giận đạo diễn Vương thêm nữa. Chuyện khác để qua đêm nay nói sau.”
“Tôi biết rồi, tổng giám đốc Triệu!” Hạ Trúc gật đầu, nói lời xin lỗi với Vương Long, sau đó xoay người đi về phía cửa.
“Hạ Trúc” Triệu Nhã Nam gọi cô ta I một lần cuối cùng, tăng chỉ số thông minh cho bộ não chỉ chứa tình yêu của cô lên đi, đừng tự hủy hoại tương lai của mình!”
Cao Ninh đứng ở cửa chờ Hạ Trúc nhìn lướt qua từng người một, nghiến răng nghiến lợi.
Đến khi cả hai người kia đều rời đi, Sở Vũ Hiên cười nói: “Chú Long, chú cũng dám gây sự với cậu chủ của Cao thị à? Thật sự không sợ người ta không lên lịch chiếu phim cho chú sao?"
Vương Long nhéo ấn đường, cười nói: “Trừ khi nhà họ Cao bọn họ vì giận dỗi mà không muốn kiếm tiền! Ha ha, ai lại đi giận dỗi với tiền chứ? Hơn nữa, mỗi bộ phim của tôi đều có cha cháu đầu tư, Cao Chấn Thanh có mấy cái đầu mà dám đắc tội với cha cháu chứ?”
Sở Vũ Hiên hiểu rõ trong lòng: “Tôi biết mà, bảo sao chú có thể chắc chắn như vậy chứ... lão Sở Trì Khanh kia cũng coi là một người có tiếng ở Giang Thành, cái đùi này chú ôm tốt lắm”
Triệu Nhã Nam:...
Vương Long cười nói: “Ai nói không phải như vậy đâu? Đến bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy may mản vì có thể được học cùng đại học với cha cháu, ở cùng một phòng ký túc xá với cha cháu. Nói thật, người anh em này giúp chú rất nhiều việc đấy.”
Bạn đang đọc bộ truyện Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À, truyện Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À , đọc truyện Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À full , Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À full , Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À chương mới