TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Có được yêu bài của hoàng thất nước Dịch, Cảnh Hàm U cầm chơi trên tay.
Lúc trước nàng cũng thường thấy vật này trên người Thần Nhứ.
Từ sau khi nước Dịch diệt vong, Thần Nhứ tới nước Lịch rồi vào cung Vũ Yên của nàng, nàng chưa từng gặp lại yêu bài này.
Không biết là làm mất hay là giấu đi.
Cảnh Hàm U nghĩ tới đó liền tâm tư miên man, chờ Trần Tâm lên tiếng hỏi nên làm gì mới lấy lại tinh thần.
"Đưa yêu bài về cho Thần Nhứ nhìn, có lẽ nàng ấy sẽ có ý kiến."
Cung Vũ Yên.
Lúc Cảnh Hàm U trở lại, Thần Nhứ đang ở trong tẩm điện uống đồ bổ vừa hầm xong.
Thấy nàng về, Thần Nhứ lập tức để chén xuống, đến giúp nàng cởi áo choàng.
Thân Cảnh Hàm U vẫn còn khí lạnh, tay Thần Nhứ ở trên người nàng lạnh tê tới mức hô hấp cứng lại, nhưng vẫn không ngừng tay.
Cảnh Hàm U nghi ngờ nhìn sư tỷ ân cần như vậy, ánh mắt rơi xuống chén trên bàn.
"Đồ bổ huyết, có lợi cho cơ thể của nàng.
Dù hơi ngọt nhưng nàng vẫn nên ăn hết."
Thần Nhứ vốn muốn nhân cơ hội Cảnh Hàm U trở về đem bỏ nửa chén còn lại, quỷ kế bị vạch trần, sắc mặt có chút không cam lòng.
Nét ngây thơ này xuất hiện trên mặt thiếu nữ thì không thể bình thường hơn, nhưng lại là lâu ngày chưa thấy ở Thần Nhứ.
Cảnh Hàm U không nhịn được nắm lấy tay nàng, "Ta đút nàng ăn."
Thần Nhứ cứng rắn nuốt vào lời từ chối suýt thốt ra.
Mình là nữ tử của vị Nhu Gia công chúa này, biết thân biết phận thì hơn, nàng tự giễu nghĩ.
Thế là gật đầu, mặt mày như hoạ thả lỏng ra, tựa như ánh mặt trời ngày đông, che giấu gió tuyết lạnh giá bên ngoài.
"Hôm nay lúc phái người đi dọn tuyết đọng, bọn binh sĩ nhặt được cái này." Đút xong đồ bổ, Cảnh Hàm U mới lấy yêu bài ra đưa cho Thần Nhứ.
Thần Nhứ nhận lấy, liếc mắt một cái đã nhận ra đây là đồ của Dịch Già hoàng tộc.
Tuy nhiên nàng cũng không quá để ý, "Chắc là ai đó đánh rơi." Ngón tay trắng mịn như ngọc vuốt nhẹ hoa văn trên yêu bài làm bằng gỗ, nói tiếp: "Mất nước rồi, vật này còn có ích lợi gì? Có người xem nó là cái nhớ nhung, cũng có người xem nó là cái liên lụy."
"Vậy còn nàng?" Cảnh Hàm U đột nhiên hỏi.
"Ta?" Thần Nhứ ngẩng đầu, trong con ngươi nước xuân sóng sánh, như là sẽ nặn ra tình ý bất cứ lúc nào.
"Sau khi tới nước Lịch, nàng có từng thấy yêu bài của ta không?"
Cảnh Hàm U lắc đầu.
"Ta chôn nó trong hoàng cung nước Dịch, với phong hào Trấn quốc công chúa của ta, với những hy vọng cứu vớt nước Dịch bằng sức lực một người không thiết thực, đều cùng táng." Giọng nói Thần Nhứ khẽ khàng nhưng lại dễ dàng đi vào lòng người ta.
"Ta..." Mỗi lần nhắc đến mối thù cướp nước, Cảnh Hàm U luôn muốn giải thích một chút, nhưng lúc nào cũng cảm thấy ở trước thù nước hận nhà, ngôn ngữ thực sự quá vô lực.
Ngược lại là Thần Nhứ thả lỏng trước.
"Thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý này ta hiểu.
Nếu là ta, ta cũng sẽ không nương tay.
Nhưng..." Nàng nói tới đây đột nhiên dừng lại, nhìn Cảnh Hàm U mà cười thâm thúy.
Cảnh Hàm U vậy mà nhìn ra ý khiêu khích trong nụ cười này.
"Nhưng làm sao?"
"Ta sẽ không phế bỏ nội lực của nàng." Thần Nhứ cố ý nhấn mạnh chữ "nàng".
Cảnh Hàm U đưa tay vòng lấy eo Thần Nhứ, "Nàng là sư tỷ, đương nhiên có cách kìm hãm ta.
Ta thì không làm được, đừng tưởng rằng ta không biết sư phụ thiên vị nàng đến cỡ nào."
Những cung nữ trong tẩm điện đã ra ngoài từ lúc hai người bắt đầu tình nồng ý mật, thực sự không muốn nhìn thấy họ quấn quýt một cách không kiêng kị như thế.
Lúc này trong điện chỉ có hai người, Thần Nhứ cũng làm càn, tay đặt lên vai Cảnh Hàm U chủ động rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
"Vậy mà dám ý kiến những sắp xếp của sư phụ.
Nàng thật sự không sợ lão nhân gia nổi hứng, ban cho ta pháp bảo thông thiên gì đó thu phục nàng tên đồ đệ hư này?"
Cảnh Hàm U cười, "Sư phụ bất công cũng không phải ngày một ngày hai.
Nếu nàng thật sự muốn thu phục ta, ta cũng không có cách chống lại, cần gì phải buồn phiền? Nhưng bây giờ, nàng có pháp bảo gì giải quyết?" Ngoài miệng nói, tay đã bắt đầu hành động.
Thần Nhứ nắm lấy cái tay làm càn trên người mình, hơi thở hơi bất ổn, "Nàng là một công chúa, tại sao luôn luôn làm chuyện như vậy giữa ban ngày, cũng không biết xấu hổ."
Lời này thật sự không hề hấn gì với Cảnh Hàm U.
Nàng thẳng thắn lợi dụng ưu thế cơ thể đẩy ngã Thần Nhứ lên giường, hai tay cố định hai bên thân thể nàng.
Từ trên cao nhìn xuống, phút chốc có một loại ảo giác tất cả nằm trong lòng bàn tay.
"Thần Nhứ, nàng là của ta.
Dù xảy ra chuyện gì, nàng vẫn là của ta." Cảnh Hàm U đột nhiên nói.
Thần Nhứ hơi nghiêng đầu, cố dứt khỏi ánh mắt nóng rực của Cảnh Hàm U, nhưng chính nàng cũng biết đó là vô dụng.
Nàng không rõ chấp niệm của Cảnh Hàm U bắt đầu từ khi nào, nàng thậm chí không biết cảm tình của mình với người sư muội này nảy mầm từ khi nào.
Lúc nàng nhận ra thì tất cả đã định.
Cho nên nàng chủ động lựa chọn hòa thân ở biên giới phía Bắc cách xa nơi này nhất.
Không sai, nàng muốn chạy trốn.
Chạy tới một nơi không nghe được tin tức về Cảnh Hàm U.
Chạy tới một nơi không có hồi ức về Cảnh Hàm U.
Nếu nước Dịch vẫn còn thì bây giờ nàng đã xuất giá, trở thành chính phi của thái tử Giang Vân Dương nước Khánh.
Đáng tiếc, không có "nếu như".
Hai người họ đã định là quấn quýt lấy nhau, không chết không thôi.
Nụ hôn triền miên mà bá đạo làm Thần Nhứ hoàn hồn, chẳng mấy chốc nàng đã rơi vào sóng nhiệt mà Cảnh Hàm U tạo ra, không thể nào bình tĩnh suy nghĩ được nữa.
Bên trong tẩm điện một phương xuân ý, hoàn toàn xua tan cái lạnh ở ngoài.
Bạn đang đọc bộ truyện Lưu Quang Nhập Họa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lưu Quang Nhập Họa, truyện Lưu Quang Nhập Họa , đọc truyện Lưu Quang Nhập Họa full , Lưu Quang Nhập Họa full , Lưu Quang Nhập Họa chương mới