TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lại nhìn thấy anh nhờ mình xử lý vết thương ngoài da thì càng líu lưỡi.
Vết thương nhỏ như vậy, còn khiến chủ tịch Thương đích thân ra tay, đúng là mở rộng tâm mắt mà.
Tuy đối phương không hỏi gì, nhưng từ ánh mắt của Đỗ Văn Sanh, Sầm Dao cũng cảm thấy chắc chắn anh ta đã hiểu lầm cái gì đó rồi.
Nhưng anh ta không hỏi thì cô cũng không cần giải thích.
Chờ đến khi khám xong vết thương trên tay, Thương Đình Lập hỏi: “Còn có bị thương ở chỗ khác không?”
“Không có.” Sâm Dao lắc đầu.
Thương Đình Lập đứng bên cạnh cô, ánh mắt kiểm tra hết một lượt trên mặt cô.
Dường như vẫn chưa yên tâm, ngón tay thon dài nâng cằm cô lên, nhìn thật kỹ.
Anh cứ đứng, cô cứ ngồi.
Toàn bộ quá trình cô đều ngước mặt nhìn anh, có thể nhìn thấy sườn mặt người đàn ông này.
Ba trăm sáu mươi độ không góc chết, có lẽ là để nói về người đàn ông tên Thương Đình Lập này.
Ngay cả khi nhìn thế này thì cũng không có điểm nào chê được.
Ngón tay thon dài của người đàn ông buông cằm cô ra rồi trượt xuống cổ trắng như tuyết của cô.
Ngón tay anh như có ma thuật vậy, khi anh chạm vào làn da Sầm Dao, khiến cô rùng mình.
Không tự chủ được nhớ lại hôm ở Tĩnh Viên, cảnh tượng ngón tay anh lướt trên toàn thân cô, khiến cô thở dốc, mặt cô nóng lên, vội giữ tay người đàn ông lại.
Lông mi run rẩy, gọi anh: “Chủ tịch Thương…”
Thương Đình Lập cúi đầu nhìn cô.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô phủ một tâng hồng phấn, khiến anh không thể rời mắt, anh nhếch môi, cười như không cười nói: “Không thể chạm vào à?”
Dường như câu nói này của anh như đang trêu chọc cô vậy.
Đồng thời lại như có một loại phong tình khác biệt.
Cô y tá ở một bên cũng đỏ mặt.
Sầm Dao cảm thấy đầu óc của mình trở nên lộn xôn, chỉ sợ bị anh nhìn thấy.
Không thể mất mặt như vậy được, cô cắn môi nói: “Có chút đau.
“Bị thương ở đây à” Thương Đình Lập cầm tay cô kéo lên xem.
Cổ tay cô vừa nhỏ vừa mềm, cầm vào cứ như không có xương vậy.
Sầm Dao biết Đỗ Văn Sanh đang nhìn, vì vậy cô mất tự nhiên mà rút tay ra khỏi tay Thương Đình Lập.
Cũng may anh cũng không có làm gì quá đáng.
Chỉ nhẹ nhàng chạm vào cổ tay cô, nói với Đỗ Văn Sanh: “Chỗ này cũng khám chút đi.
Đừng để lại sẹo”
Đỗ Văn Sanh gọi y tá qua kiểm tra cổ tay Sầm Dao.
Sầm Dao ngồi đó, một lúc sau, vẫn còn cảm thấy cổ tay vừa bị Thương Đình Lập nắm lấy vẫn hơi nóng.
Ánh mắt cô không tự chủ vẫn luôn hướng về người đàn ông ở bên đó.
Lúc này, anh đang đứng trước giá sách của Đỗ Văn Sanh tùy ý lật mấy tài liệu y học.
Sầm Dao nhìn thấy cảnh này, trong đầu liền vô cớ bật ra bốn chữ “năm tháng bình lặng”.
Sau đó bản thân cô liền bị bốn chữ này dọa một trận.
Đúng lúc anh quay mặt lại, nhìn thẳng vào cô: “Nhìn gì vậy?”
Sầm Dao cảm thấy thật mất mặt.
Sao lại cứ nhìn về phía anh chứ?
Cô vội lắc đầu, nhếch môi nói: “Đã kiểm tra xong rồi.
Chủ tịch Thương, có thể đi rồi”
“Ừm” Thương Đình Lập gật đầu, bỏ tài liệu xuống rồi chào Đỗ Văn Sanh.
Đại khái là vì đưa cô đến bệnh viện tốn mất một khoảng thời gian, vì vậy trên đường đi, anh đều bận nghe điện thoại.
Chỉ là, anh cũng không nói nhiều, quá nửa đều là nghe đối phương nói.
“Anh? Anh” Đột nhiên, có một âm thanh vang lên.
Một bóng người trẻ tuổi chạy qua: “Anh, thật sự là anhl”
Sầm Dao nghe thấy tiếng liền nhìn thấy một người con trai trẻ tuổi chạy đến.
Bạn đang đọc bộ truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng, truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng , đọc truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng full , Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng full , Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng chương mới