TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Lỡ Bước

Chương 16: 16


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Lúc Từ Ngộ về đến nhà, Diệp Tinh đang cầm quần áo chuẩn bị đi tắm. Cô nói một câu “Thưa mẹ con mới về” rồi chuẩn bị trở về phòng. Đúng lúc này, điện thoại di động của Diệp Tinh vang lên.

Vốn Từ Ngộ cũng chẳng để ý đến cuộc điện thoại này, cho đến khi nghe Diệp Tinh nói: “Alo? Xin hỏi ai vậy?”

Là số lạ.

Đó là một phản ứng gần như bản năng. Ngay lúc đó, trái tim Từ Ngộ thắt lại, cô dừng bước nhìn mẹ mình.

Ngay đến chính cô cũng không nhận ra rằng, chẳng biết bắt đầu từ khi nào, cô thầm sợ hãi với tất cả cuộc gọi đến từ số lạ.

Diệp Tinh cũng ý thức được có chỗ nào không đúng. Có lẽ là nhờ vào trực giác phụ nữ, bà lập tức liên hệ cuộc gọi này với người phụ nữ kia.

“Nói!” Giọng bà trầm xuống.

“Sao cô còn chưa chịu ly hôn với lão Từ nữa? Anh ấy không yêu cô, cô có hiểu không hả?” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Tần Úc nói.

“Cô đừng có mà mơ tưởng, chúng tôi sẽ không ly hôn đâu.” Diệp Tinh nói. “Chồng tôi mà muốn ly hôn thì còn đến lượt cô ở đây ra oai với tôi hả? Cô sốt ruột chứ gì?!”

Từ Ngộ hiếm khi có thể nghe thấy Diệp Tinh nói chuyện lạnh lùng bình tĩnh như thế. Có lẽ người phụ nữ kia thật sự sốt ruột, mấy ngày này thời gian Từ Thịnh Lâm ở nhà nhiều hơn trước đây rất nhiều, cũng ít khi khắc khẩu với Diệp Tinh. Chắc ông ta như vậy đã khiến cho người phụ nữ kia bắt đầu hoang mang luống cuống. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, giây phút này đây, so về khí thế thì Diệp Tinh đã thắng một trận.

Từ Ngộ và Diệp Tinh liếc mắt nhìn nhau. Bất luận thường ngày hai mẹ con có khắc khẩu như thế nào, giờ phút này đây đã đứng chung một chiến tuyến. Từ Ngộ đi đến bên cạnh Diệp Tinh, vươn tay, ý bảo bà đưa điện thoại cho cô.

Người tiếp điện thoại đã thay đổi, thế nhưng đầu dây bên kia vẫn chưa biết, Tần Úc vẫn đang tự biên tự diễn: “Cô có biết xấu hổ hay không vậy hả?”

Nghe những lời này, Từ Ngộ vậy mà lại không khống chế được nụ cười trên mặt, hoặc nói đúng hơn thì đó là trào phúng, là nhiệt huyết sôi trào khi đối mặt với kẻ thù. Nhưng bàn tay cô thì lại đang run rẩy, bắt nguồn từ nỗi sợ hãi.

Trái tim và cơ thể cô đang phơi bày hai sự tương phản mạnh mẽ. Tại một thời điểm nào đó, thứ cảm xúc mâu thuẫn này cũng xuất hiện với cùng một người.

“Là ai nên biết xấu hổ cơ?” Từ Ngộ hỏi. “Bà giả vờ thanh cao cái gì?”

Tần Úc không nghe ra được đó là giọng cô, bà ta vẫn tưởng rằng Diệp Tinh đang nói chuyện. Đồng thời bà ta cũng không thể ngờ đến việc Diệp Tinh sẽ để cho con gái của mình can dự vào chuyện này. Nhưng đến bây giờ đây đã không còn là trận chiến của hai người phụ nữ nữa mà là của hai gia đình. Ít nhất thì ở nhà họ Từ là vậy. Từ Ngộ năm mười bốn tuổi ấy có thể viết giấy ly dị cho bố mẹ đang đánh nhau, nhưng cô quyết không cho phép quyền chủ động rơi vào tay một kẻ ti tiện như thế.

Bạn đang đọc bộ truyện Lỡ Bước tại truyen35.shop

Giống như cô có thể tự hủy hoại bản thân mình, nhưng tuyệt đối sẽ không để kẻ thù đánh bại.

“Cô không biết ư?! Tôi đã từng mang thai đứa con của lão Từ rồi đó. Nếu không phá đi, bây giờ nó đã biết gọi bố gọi mẹ rồi.” Tần Úc muốn lấy chuyện này ra để kích thích Diệp Tinh, thế nhưng Diệp Tinh không nghe thấy được, ngược lại nó đã hoàn toàn kích thích Từ Ngộ.

Tay cô lại càng run rẩy hơn nữa.

“Bà có biết tôi là ai không?” Từ Ngộ kìm giọng hỏi. “Bố tôi chỉ có một đứa con gái là tôi. Bà cảm thấy ông ta sẽ chọn tôi hay chọn bà?”

Bên kia đột nhiên im lặng.

Từ Ngộ đã nói ra, nhưng đồng thời cô cũng đột nhiên mất đi sức mạnh – bởi vì cô chợt nhớ đến, một buổi tối nửa năm trước, lúc cô ngã xuống sàn xi măng lạnh lẽo, Từ Thịnh Lâm bảo vệ Tần Úc, Diệp Tinh gào thét chửi mắng, không một ai đến đỡ cô lên.

Đó là lần đầu tiên cô nghi ngờ về tầm quan trọng của bản thân mình trong lòng bố mẹ.

Không rõ khi đó bị ngã là do cô cố tình hay do người lớn đẩy, Từ Ngộ chỉ nhớ bóng đêm hôm đó dày đến nỗi chẳng thể nhìn thấy gì, cùng với thế giới cũng như cô – sụp đổ.

Và cả hình tượng người bố ầm ầm vỡ vụn.

“Bố chỉ có một đứa con gái cưng thôi.”

“Con gái bố muốn gì bố cũng chiều.”

“Con gái, bố yêu con nhất.”

….

Giây phút đó, sự tự tin mà Từ Ngộ đã từng tạo dựng lên từ những yêu chiều này tan vỡ thành vô số mảnh. Mỗi một mảnh nhỏ đều có các góc cạnh sắc bén, cứa nát linh hồn cô đến bấy nhầy máu thịt.



Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lỡ Bước, truyện Lỡ Bước , đọc truyện Lỡ Bước full , Lỡ Bước full , Lỡ Bước chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top