TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vụ án của Hoắc Ninh rất nhanh được đưa ra xét xử.
Tử Tiêu không biết dùng biện pháp gì đã có được tư cách vào tòa dự thính.
Ban đầu, Hoắc Ninh đã được thẩm phán thông cảm.
Khi kết quả được nói ra, Mộc Á Tùy rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.
Bị tù 20 năm, đối với một người, nhất là đối với phụ nữ, khoảng thời gian tươi đẹp nhất lại phải trải qua trong tù.
Nhưng ít nhất, cô ấy cũng giữ được tính mạng của mình.
Chỉ cần còn sống – đối với cô ấy cùng Thu Hóa Chiêu mà nói, như thế là quá tốt.
"Rốt cuộc cũng đã có thể an tâm a"
Tử Tiêu gắp miếng thịt heo đưa vào trong chén của Mộc Á Tùy.
Ở chung lâu ngày, hắn rốt cục cũng biết vì sao trù nghệ (kỹ năng nấu ăn) của cậu là cao đến như vậy nhưng lại không thể đem chính bản thân nuôi béo, nguyên nhân ở chỗ - cậu rất kén ăn!
Không thể không nói, Mộc Á Tùy giấu rất khéo, ít nhất trong khoảng thời gian Tử Tiêu biến thành tiểu thịt viên, hai người ở chung một mái hiên, hắn vẫn không hề phát hiện, mãi cho đến khi khoảng thời gian ở chung gần nhất, Tử Tiêu luôn thực hiện tôn chỉ quân tử phải xa nhà bếp lại vào bếp quan sát Mộc Á Tùy nấu ăn, nhìn vào suất ăn của cậu, hắn mới phát hiện mánh khóe này.
Cho nên, mỗi ngày hắn đều bức Mộc Á Tùy ăn rất nhiều đồ ăn, nghiễm nhiên đó trở thành niềm vui thích lớn nhất mỗi ngày của Tử Tiêu
Quả nhiên, nhìn miếng mỡ heo trong bát của mình, Mộc Á Tùy cau mày.
Ánh mắt của Tử Tiêu nhìn theo đôi lông mày hơi nhíu, trượt đến khóe miệng, miêu tả ngũ quan của Mộc Á Tùy, nhíu mày – rất gầy a
"Chờ khi em béo đến độ tôi ôm không nổi, tôi sẽ không bức em ăn nữa"
Mặt của Mộc Á Tùy thoáng cái biến đỏ, vùi đầu đem miếng thịt một ngụm nuốt xuống – tựa hồ cũng không khó ăn như trong tưởng tượng.
Ăn cơm xong, Mộc Á Tùy được Tử Tiêu nhét vào trong xe, đóng gói lên máy bay.
Đối với hứng thú đi du lịch của Tử Tiêu, Mộc Á Tùy có chút không hiểu.
Ít nhất lần du lịch trước cũng không thấy hắn có vẻ hứng thú đến vậy.
Đối với nghi vấn của Mộc Á Tùy, Tử Tiêu chỉ cười nhưng không nói.
Máy bay rất nhanh đến sân bay Lâm Chi ở Tây Tạng.
Ngay sau khi xuống máy bay, Mộc Á Tùy lo lắng hỏi
"Còn hành lý thì sao?"
Lúc bị Tử Tiêu ném lên máy bay, cậu cũng đã rất lo lắng về lịch trình lần này, nhưng Tử Tiêu lão đại lại nói hắn đã lo đủ, cậu cũng được yên tâm đôi chút.
Hiện tại nhìn hai tay trống trơn, cùng với người náo đó tinh thần rất sảng khoái, Mộc Á Tùy vò tóc hỏi
"Anh không phải nói đã mang đủ?"
Tử Tiêu không hề có vẻ xấu hổ, hắn đương nhiên gật đầu
"Xác thực đều đã mang đủ"
Hắn ở trên trán của Mộc Á Tùy gõ gõ
"Quan trọng nhất là người đều đã mang tới, em ngược lại còn hỏi, thiếu cái gì chứ?"
Tai của Mộc Á Tùy bốc nhiệt, trong nội tâm cũng không biết là do xấu hổ hay tức giận, Tử Tiêu thì mặt mũi tràn đầy vẻ thỏa mãn sau khi tản tỉnh thành công.
Mộc Á Tùy nhịn không được lo lắng, da mặt của Tử Tiêu chính là loại dày theo thời gian, sau này nhất định rất khó nhai!
Bước ra khỏi sân bay, tâm tư của Mộc Á Tùy cũng đã bị cảnh đẹp trước mắt bắt đi – bầu trời phía xa, cây cối tươi mát, những dãy núi trùng trùng điệp điệp tạo ra cảnh đẹp rúng động hùng vĩ đối với người nhìn.
Mộc Á Tùy sảng khoái hít một hơi thật sâu
"Không phải nói sẽ có phản ứng cao nguyên sao?"
(Phản ứng cao nguyên: những người lần đầu mới lên những nơi cao hơn mực nước biển khoảng 3000m, sẽ có những triệu chứng như đau đầu, khó thở...)
Cậu chỉ thấy không khí tươi mát, hô hấp bình thường – loại cảm giác này tốt đến không thể tốt hơn.
Tử Tiêu khiêu mi chế nhạo nói
"Em có vẻ tiếc nuối nhỉ?"
Mộc Á Tùy giả ngu, ở phi trường mở miệng muốn đi, hạ quyết tâm muốn đi thăm thú mọi nơi.
Nhìn cậu như con mèo nhỏ đã có kinh nghiệm, khơi dậy rất nhiều hứng thú – Tử Tiêu tiếc nuối nhếch khóe miệng, ngược lại nói
"Lúc này độ cao so với mặt nước biển vẫn còn thấp, hàm lượng khí oxi vẫn còn nhiều, tự nhiên là sẽ không có vấn đề gì rồi, độ cao so với mặt nước biển càng cao, thì em cần phải chuẩn bị tâm lý"
Mộc Á Tùy nghiêm túc gật đầu, cậu tin tưởng mình sẽ không dễ gì ngã xuống như vậy
Bất quá sự thật chứng minh, Mộc Á Tùy còn chưa đủ hiểu cái gì là phản ứng cao nguyên.
Đêm đó trong khách sạn, Mộc Á Tùy bắt đầu cảm thấy choáng váng, sau đó mất hết sức lực, cả người ỉu xìu như bị bệnh.
Tử Tiêu cũng coi như có tâm, trước khi đi cũng đã tra qua những phản ứng của phản ứng cao nguyên cũng cách trị liệu, cho nên Mộc Á Tùy bắt đầu choáng váng thì hắn đã cho cậu uống nước, để tránh cho cậu vận động mạnh, ngực đỡ đau thì toàn bộ việc ăn, tắm đều do Tử Tiêu một tay xử lý.
Nếu không phải Mộc Á Tùy có phản ứng quá mãnh liệt, thì hắn đã giúp cậu đi vệ sinh luôn rồi.
"Không nên tức giận, tinh xảo cùng nhỏ có rất nhiều thứ khác nhau mà"
(cái này là ảnh đang khen ẻm có cái ấy ấy nhỏ đẹp a~~~)
Tử Tiêu nhìn cậu, hiểu nhầm là cậu có thái độ đồng ý, đem chai nước dưới đáy quần cậu lấy ra.
Mộc Á Tùy đen mặt, oán hận trừng mắt nhìn hắn.
Cái bộ vị được khen là tinh xảo – đối với một nam nhân thì tuyệt đối là một điều sỉ nhục!
Nếu không phải trên người không thể dùng sức, thì cậu đã đứng lên cởi quần ra để so rồi! Tử Tiêu nhìn vào đôi mắt tức giận đó, lờ mờ đoán ra được tiếng lòng cậu, khóe miệng cong lên
"Tin tưởng tôi, rất nhanh em sẽ cảm nhận được sự khác biệt của chúng ta" (Vô sỉ!!!)
Vì đang tức giận, nên Mộc Á Tùy không nghe ra được ẩn ý trong đó, cậu coi như là hắn đang đưa ra chiến thư với cậu.
Cậu sử dụng toàn sức, như một con mèo đang tạc mao, hướng Tử Tiêu vung quyền
"Tôi chờ!" (Xác định...).
Bạn đang đọc bộ truyện Linh Môi Trinh Thám Xã tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Môi Trinh Thám Xã, truyện Linh Môi Trinh Thám Xã , đọc truyện Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã chương mới