TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hạnh phúc luôn tới nhanh ngoài mong đợi, khi Tử Tiêu còn chưa kịp lên lịch đi Tây Tạng, thì vụ án đã có tiển triển mới.
Tiến triển này bao gồm người có hiềm nghi nhiều nhất Hoắc Kiến Thanh, đã được phát hiện chết trong nhà, cùng với Lý Thuật đến sở cảnh sát đầu thú.
"Vụ án này cứ như vậy mà kết thúc?" Mộc Á Tùy hai mắt trừng lớn, hiển nhiên không có cách nào tiếp nhận cái biến hóa này.
Tử Tiêu lười biếng ngồi ở trên ghế sô pha trong văn phòng Giản Hoa, trên mặt là biểu tình suy nghĩ – giống như là có chút hưng phấn không thể che dấu.
Giản Hoa bị Tử Tiêu nhìn chằm chằm bằng hai con mắt tỏa sáng đến phát sợ, tựa hồ chỉ cần hắn vừa mở miệng phủ nhận, thì bản thân sẽ triệt để biến mất ở nhân gian vậy.
Nghiêng người tránh đi ánh mắt cực nóng kia, Giản Hoa lập lờ nước đôi nói (Nói không chắc chắn)
"Lý Thuật đã đến tự thú, đối với quá trình gây án đều miêu tả rất chính xác"
Mộc Á Tùy vẫn không thể tiếp nhận
"Vậy động cơ giết người là gì? Hoắc Kiến Thanh là ông chủ của hắn, Hiểu Tình cùng hắn cũng đâu có mối quan hệ gì, vì sao hắn lại muốn giết cô ấy?"
Giản Hoa thoạt nhìn cũng có những nghi vấn này, hắn nhìn vào tờ báo cáo nói
"Căn cứ theo lời khai của Lý Thuật, hắn đã từng dùng những hình ảnh giường chiếu của Hoắc Kiến Thanh cùng Doãn Hiểu Tình để tống tiền.
Nhưng Doãn Hiểu Tình không chịu đưa tiền, hai người xảy ra tranh chấp, sau đó hắn đã lỡ tay giết chết nạn nhân.
Vì muốn di dời lực chú ý, hắn đã ngụy tạo dấu hiệu bị xâm phạm của nạn nhân"
"Về phần Hoắc Kiến Thanh, thì trong lúc vô tình bị ông ta phát hiện ra hành vi giết người của hắn, muốn tố giác hắn.
Cho nên hắn đơn giản hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cuối, giết luôn Hoắc Kiến Thanh."
Lý do này của Lý Thuật, có vẻ như ổn, nghe qua rất hợp tình hợp lý, cả những chi tiết đều vô cùng tỉ mỉ.
Chỉ là bởi vì quá mức hợp tình hợp lý nên nghe ra càng cảm thấy quá giả tạo.
Mộc Á Tùy im lặng, Tử Tiêu nhìn nhìn cậu, trầm mặc nửa ngày mới quay sang hỏi Giản Hoa
"Hắn vì cái gì muốn đi đầu thú?"
Giản Hoa có ý khen ngợi nhìn hắn, Mộc Á Tùy cũng quay đầu, hai mắt sáng lên nhìn qua hắn – Tử Tiêu tự động xem ánh mắt của cậu là súng bái hắn.
Vấn đề này thì Lý Thuật không nói rõ.
"Tiểu Hoa, trước cậu..."
Lâm Thần Cương lời nói dừng lại, lập tức chuyển sang ánh mắt sắc bén
"Các người như thế nào lại ở đây?"
Trong lời nói tuyệt đối không có ý kinh hỉ.
Mộc Á Tùy sờ sờ chóp mũi, chột dạ nhìn qua hướng của Tử Tiêu nhích lại gần, ánh mắt nhìn Tử Tiêu, có chút lóe lên ánh sáng – giống như là cho Hoa ca một cái phiền phức a!
Tử Tiêu đương nhiên ôm lấy eo của cậu nhìn lại – không thể tưởng tượng được, ánh mắt của em như phóng điện công lực 10 phần.
Mộc Á Tùy tiếp tục nhíu mày nhìn hắn – bọn họ sẽ không đánh nhau chứ?
Tử Tiêu ẩn ẩn đưa tình – ánh mắt của em nếu như ôn nhu hơn một chút....!đúng rồi, chính là như vậy, cứ như vậy a!
Hai người cứ như vậy, suy nghĩ như ông nói gà bà nói vịt, tiếp tục dùng ánh mắt trao đổi với nhau.
(-.-!!!)
Người bị phớt lờ Lâm Thần Cương thở hắt ra một hơi, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Giản Hoa.
Giản Hoa vô tội bị trách cũng không quan tâm – hắn biết rất rõ, người này từ trước đến nay đều chỉ có tiếng sấm là to nhưng hạt mưa lại nhỏ (ý nghĩa của câu đó giống như câu có tiếng mà không có miếng )
Giản Hoa đứng dậy, rót cho hắn chén nước
"Uống chút nước hạ hỏa đi"
Lâm Thần Cương hờn dỗi nhận lấy, ngửa đầu một hơi uống sạch, đem cái chén đập mạnh trên bàn.
Bịch một tiếng, Mộc Á Tùy cùng Tử Tiêu đang đắm chìm trong ánh mắt của nhau cũng đã tỉnh lại.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì?"
Giản Hoa đơn giản hỏi Lâm Thần Cương.
Lâm Thần Cương oán hận trừng mắt nhìn hai người bên cạnh, không nói
Giản Hoa hiểu rõ – trước vì muốn bồi tội, anh đã đáp ứng tìm bạn gái giúp hắn, phỏng chừng là vì chuyện này mà đến.
Thấy hai người bên kia mặt mũi tràn đầy bát quái (nhiều chuyện) không khỏi giúp Lâm Thần Cương
"Cậu không phải nên đi họp?"
"Họp xong rồi" Lâm Thần Cương nhụt chí nói.
Vì tới hỏi việc này, làm hắn phải giả bộ sinh bệnh trốn tới.
"Kết luận?" Giản Hoa đang cố gắng tiếp tục chủ trì cuộc nói chuyện.
Nói tới chính sự, Lâm Thần Cương lúc này mới biểu lộ bộ mặt nghiêm túc nói
"Nếu ngày hôm sau chúng ta không tìm được bằng chứng khác, thì án này phải kết"
....
Từ cục cảnh sát đi ra, tuy Mộc Á Tùy cố gắng thật bình tĩnh, nhưng đôi lông mày của cậu không ngừng nhíu lại.
Tử Tiêu hiểu rõ tâm tư của cậu, nghĩ nghĩ nói
"Nếu đã đáp ứng em điều tra vụ án này xong rồi đi Tây Tạng, thì tôi nhất định sẽ chờ cho vụ án này chính thức kết thúc rồi mới đi"
Mộc Á Tùy cảm động nhìn hắn.
Tử Tiêu kế tiếp bổ sung
"Cho nên đợi qua ngày mai rồi tính" hắn quay đầu, lấy hai ngón tay đè lên huyệt thái dương "Cho nên là phải đi đặt vé trước? Bất quá giờ không phải mùa du lịch, chắc cũng có nhiều người lắm..."
Mộc Á Tùy 囧 囧 hữu thần nhìn người đang thao thao bất tuyệt trước mặt.
Bạn đang đọc bộ truyện Linh Môi Trinh Thám Xã tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Môi Trinh Thám Xã, truyện Linh Môi Trinh Thám Xã , đọc truyện Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã chương mới