TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Gió lạnh làm Tần Lạc Y tỉnh giấc. Nàng lo lắng nhìn xung quanh lại phát hiện ra bản thân mình đang ở nơi xa lạ.
Đây là nơi nào?
Nàng liều mạng lắc đầu, cố gắng xua tan cảm giác choáng váng. Đôi mắt xinh đẹp cảnh giác nhìn bốn phía chung quanh
Hình như nàng đang ở trong doanh trướng!
Doanh trướng? Trong lòng Tần Lạc Y thầm kêu không ổn. Tại sao nàng lại ở đây? Hơn nữa, đây là doanh trướng của ai?
Nàng cố hết sức nhớ lại những chuyện đã xảy ra, dần dần, từng chút từng chút hiện ra trong trí óc nàng.
Người bắt nàng là ai? Mục đích của người đó là gì?
Tần Lạc Y lập tức đứng dậy, nàng bất chấp tất cả chạy ra khỏi cửa doanh trướng. Không ngờ nàng chỉ mới vén mành lên….
Một vài trường thương sắc bén đã chắn trước mặt nàng, tản ra thứ ánh sáng lạnh lẽo nhàn nhạt.
“Rốt cuộc các ngươi là ai? Vì sao lại bắt ta đến đây?” Giọng nói của Tần Lạc Y trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.
Người canh giữ ở ngoài – thị vệ trưởng không nói một lời. Hắn chỉ lạnh lùng đứng gác.
“Các ngươi…” Lông mày của Tần Lạc Y nhíu lại, đôi tay nhỏ bé cũng nhanh chóng nắm thật chặt.
Đúng lúc đó…
“Không ngờ Tần cô nương chỉ vừa tỉnh dậy đã có thể ‘khỏe mạnh’ như thế!” Giọng nói của một nam nhân vang lên.
Tần Lạc Y quay người nhìn theo hướng phát ra âm thanh. Nàng chỉ thấy một nam tử trung niên nhưng lại mặc một bộ chiến phục. Ngay cả khi hắn cười nàng cũng có thể dễ dàng nhận ra, đó là người thường xuyên phải chiến đấu nơi sa trường.
“Ngươi…” Tần Lạc Y hơi giật mình. Trong trí nhớ của nàng, rõ ràng đây là một người hoàn toàn xa lạ?
“Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao lại bắt ta đến đây ?” Nàng lớn tiếng hỏi, nhưng trực giác của nàng cho hay, nam nhân trước mắt này không phải là một người tốt.
Tần Lạc Y bị ép phải trở về trong doanh trướng, bởi lẽ nam nhân này đang không ngừng tiến lên. Nàng cố hết sức dồn nén sự lo lắng và khẩn trương của mình.
“Thật là… Chẳng phải đây là vị y nữ tuyệt sắc tiếng, tăm lừng lẫy hay sao Diễm phúc của Da Luật Ngạn Thác thật lớn, không ngờ hắn có thể ôm được một mỹ nhân như vậy vào lòng!” Hách Lạp Vương dựa vào ánh nến để ngắm kĩ khuôn mặt của Tần Lạc Y. Hắn không khỏi cảm thán nói.
Giá như mỹ nhân này thuộc về mình thì tốt! Nghĩ tới đây, toàn thân Hách Lạp Vương liền sôi trào nhiệt huyết.
“Ngươi… ngươi không được qua đây! Rốt cuộc thì ngươi là ai?” Tần Lạc Y bỗng nhiên có cảm giác vô cùng sợ hãi.
“Ta? Ha ha, lão phu là Hách Lạp Vương!” Hắn cười ha ha nói.
Trong chốc lát Tần Lạc Y cảm thấy đầu mình như bị nổ tung. Hách Lạp Vương? Hắn là Hách Lạp Vương, là phụ thân của Tiêu Thiên Phái?
Suy nghĩ của nàng xoay chuyển, thoáng cái đã hiểu rõ mục đích của hắn khi bắt nàng đến đây.
Ngay sau đó, Tần Lạc Y cười lạnh một tiếng.
“Ngươi cười cái gì?” Hách Lạp Bương thấy biểu tình trào phúng của nàng, sắc mặt hơi khó chịu.
Tần Lạc Y nhìn Hách Lạp Vương, lạnh lùng nói: “Ta đã biết được mục đích của ngươi khi bắt ta tới đây. Đường đường là một Vương thượng, không ngờ ngươi lại có thể nghĩ ra thủ đoạn này, thật là nực cười!”
Hách Lạp Vương vừa nghe Tần Lạc Y nói móc như vậy, lập tức khí nóng bốc lên. Hắn nhanh chóng bước đến, bàn tay to như kìm sắt nắm lấy cánh tay của Tần Lạc Y.
“Cô nương lẽ nào chưa từng nghe qua binh bất yếm trá (1) hay sao? Để có thể đánh bại Da Luật Ngạn Thác, lão phu thấy cho dù có sử dụng bất kì thủ đoạn gì cũng rất đáng giá!” Hách Lạp Vương nói rõ ràng từng từ từng chữ bên tai của Tần Lạc Y.
(1) Chiến tranh không ngại dối lừa
Tần Lạc Y vừa giãy dụa vừa nói: “Nếu như vì cái chết của công chúa mà ngươi tạo phản thì thật sự rất buồn cười. Ngươi hẳn phải biết, người làm Tiêu công chúa phải chết… không ai khác ngoài ngươi!”
“Lão phu không ngại nói cho ngươi biết, cái chết của công chúa cùng lắm chỉ là một mồi lửa nhỏ mà thôi. Lão phu có rất nhiều con gái, nhiều thêm một người hay ít đi một người đều giống nhau. Trong mắt lão phu, thứ quan trọng nhất là phú quý và quyền lực!”
Giọng nói của Hách Lạp Vương nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Quả nhiên! Tần Lạc Y hít vào một ngụm khí lạnh, đúng như Da Luật Ngạn Thác dự đoán. Đối với Hách Lạp Vương, công chúa thật sự quá nhỏ bé không hề có chút ý nghĩa nào.
“Mỹ nhân, đôi mắt xinh đẹp kia không nên nhìn lão phu như thế, thực sự không ngờ, thế gian lại có một nữ tử tuyệt mĩ đến như vậy. Ngày hôm nay đã khiến lão phu phải mở rộng tầm mắt!”
Hách Lạp Vương vẫn đang nói, thân thể hắn đã bắt đầu rục rịch, hắn dùng lực kéo thân thể mềm mại của Tần Lạc Y vào lòng.
“Ngươi muốn làm gì? Buông ra!” Tần Lạc Y lập tức kinh hãi, hơi thở của nam nhân xa lạ này làm nàng thấy buồn nôn! Nàng cố sức giãy dụa.
Trên người nàng tỏa ra hương thơm nhè nhẹ khiến sắc tâm của Hách Lạp Vương nổi lên. Khuôn mặt hắn hiện lên một nụ cười âm hiểm, lập tức hắn đẩy Tần Lạc Y ngã xuống y phục da dưới đất.
Sau đó hắn mạnh mẽ đè lên người nàng…
Bạn đang đọc bộ truyện Liêu Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Liêu Vương Phi, truyện Liêu Vương Phi , đọc truyện Liêu Vương Phi full , Liêu Vương Phi full , Liêu Vương Phi chương mới