TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Có lẽ vì hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, nửa đêm sau, Lâm Đường ngủ không được ngon.
Tư thế ngủ của Dư Tắc xấu đến không ngờ, ngủ được một lúc bỗng xoay người, cả tay lẫn chân đều quấn lấy cậu.
Lâm Đường bị người nọ ghì trong ngực như nhân bánh, không thể cựa quậy được.
Sức lực của đối phương quá lớn, mà cậu cũng không muốn làm hắn tỉnh giấc.
Nhưng cũng vì Dư Tắc ôm quá chặt nên Lâm Đường không còn sợ rắn dưới gầm giường bò lên nữa – bởi vì cũng không có chỗ để bò.
Hôm sau, khi Lâm Đường thức dậy, Dư Tắc đã vào phòng tắm rửa mặt rồi.
Cậu thay quần áo, lại gấp gọn cái áo Chu Trần Dật cho mượn rồi mới dụi mắt đi vào phòng tắm.
Thấy cậu, Dư Tắc dịch người nhường chỗ.
Lâm Đường cởi quần đi vệ sinh theo thói quen hằng ngày.
Lúc tới trước bồn cầu, cậu mới nhận ra không ổn lắm.
Cậu quay người, thấy Dư Tắc còn ngậm bàn chải đánh răng, vẻ mặt mang theo vài phần kinh ngạc.
Lâm Đường cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, cơn ngái ngủ buổi sớm đột nhiên tan biến.
Cậu há miệng thở dốc, một lúc sau mới thốt lên: “Xin, xin lỗi, tôi quên mất…”
Dư Tắc rút bàn chải ra khỏi miệng, nói: “Không có gì.”
Lâm Đường cúi đầu không dám nhìn Dư Tắc nữa, bóp kem đánh răng xong thì đứng một bên lặng lẽ chải răng.
Dư Tắc xong trước, đánh tiếng một câu rồi lập tức ra ngoài.
Bấy giờ Lâm Đường mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng dùng nước lạnh rửa mặt, để đầu óc hoàn toàn tỉnh táo rồi lau khô tay và đi ra ngoài.
Bên ngoài, Dư Tắc dường như đang đợi cậu.
Thấy cậu đi ra, hắn nghiêng đầu, bảo: “Đi thôi.”
Lâm Đường kinh ngạc trước sự tử tế của đối phương, nhanh chân theo sau: “Ừ.”
Bọn họ vừa mở cửa, Quản Trạch Thành phòng đối diện cũng đi ra.
Cậu ta thấy Dư Tắc đi cùng Lâm Đường, vẻ mặt bỗng trở nên kỳ quái: “Sao chúng mày lại ngủ chung phòng? Không đúng, Dư Tắc, sao tự nhiên mày lại chạy sang phòng đối diện?”
Dư Tắc nhìn cậu ta: “Đêm qua Lâm Đường gặp chuyện, mày ngủ như chết nên tao không gọi.”
Nghe nói Lâm Đường gặp chuyện không may, Quản Trạch Thành không có hứng thú hỏi tiếp nữa, ngáp dài một cái rồi xoay người đi xuống dưới lầu.
Bên dưới, Chu Trần Dật đang ngồi trên ghế, Tiết Mục Mục bưng bữa sáng lên bàn.
Điều kiện có hạn, bữa sáng cũng chỉ là cháo hoa và trứng gà.
Thấy hai người đi xuống, cô lịch sự chào hỏi: “Ăn sáng thôi.” Sắc mặt cô đã tốt hơn nhiều, thậm chí còn cười với Lâm Đường nữa.
Khóe miệng Lâm Đường hơi cong lên theo bản năng.
Khi Tiết Mục Mục quay đầu đi, cậu vẫn còn hơi vui vẻ.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Thể Phản Kháng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Thể Phản Kháng, truyện Không Thể Phản Kháng , đọc truyện Không Thể Phản Kháng full , Không Thể Phản Kháng full , Không Thể Phản Kháng chương mới