Mấy ngày sau, Hoàng Phong và Hoắc gia quân bắt đầu chơi trốn tìm, đuổi bắt. Hoàng Phong dựa vào bản đồ, và ẩn nặc thuật bắt đầu thả diều người của Hoắc gia. Hoắc gia và Hoắc Kiến Thành thì vừa đề phòng Hoàng Phong đánh lén vừa ra sức truy tung, ý đồ bao vây, khóa chặt hành tung của hắn. Hai ngày
sau cuộc ám sát đầu tiên, người của Hoắc gia từ Thăng Long thành chạy
đến, gia tăng số người truy tìm hắn từ hơn ba mươi người lên tới hơn sáu chục. Một tuần sau, người từ tổng bộ Hoắc gia tại Thẩm Tây cũng
đã đến nơi, gia tăng số người tham gia truy bắt Hoàng Phong lên đến con
số hơn một trăm. Tất cả đều là nhị giai đỉnh phong hoặc tam giai cường
giả, trong đó nhị giai thì võ sư chiếm đa số, còn tam giai thì lại đa
phần là Nguyên Đan tu chân giả. Hơn tuần nay, Hoàng Phong cũng đã tiếp tục thành công làm thịt thêm bảy tên lính. Theo thời gian trôi qua, Hoắc gia người đề phòng cũng không hề giảm xuống,
nhưng nhiều ngày liên tục thần kinh căng thẳng, kể cả vào ban đêm, cũng
khiến Hoắc gia mọi người đều lâm vào trạng thái mệt mỏi. Nếu không phải có Hoắc Kiến Thành áp trận đồng thời được sự tiếp viện từ Hoắc gia bản bộ, trong này đã có rất nhiều người từ bỏ. Tuy không từ bỏ và vẫn luôn luôn đề phòng, thế nhưng số người Hoắc gia bị ám sát vẫn liên tục gia tăng theo thời gian.
Sau vài ngày mai phục, Hoàng Phong cũng bắt đầu rút ra kinh nghiệm. Lúc đầu hắn còn tốn cả ngày mai phục và tìm kiếm cơ hội thì bây giờ Hoàng Phong bắt đầu lên kế hoạch rõ ràng. Mấy hôm nay, Hoàng Phong bắt đầu vừa đánh vừa lui đến một dãy núi nhỏ. Sau
đó hắn dựa vào Hệ Thống độn thổ tìm kiếm một khe nứt nằm sâu trong lòng
núi, sau đó lại thông qua cải tạo, thông khí, mở rộng biến thành một căn cứ tạm thời. Vừa hoàn thiện nơi trú ẩn, vừa thỉnh thoảng đi ra đánh lén Hoắc gia người một chút. Cứ trung bình hai đến ba tiếng, Hoàng Phong lại mở ra bản đồ, xem xét một
vòng xung quanh. Nếu có bất kỳ Hoắc gia người nào lạc đàn quá xa vị trí
của Hoắc Kiến Thành hay ở vào đứng yên trạng thái hơi lâu một chút Hoàng Phong sẽ lập tức xuất hiện hỏi thăm. Cứ như thế Hoàng Phong lại có thêm rất nhiều thời gian dành cho tu luyện, mà lại không sợ bị Hoắc gia bất ngờ phát hiện. Vùng núi nơi đây đã khá xa Thăng Long thành, Hoắc gia và Hoắc Kiến Thành làm việc lại càng thêm không kiêng dè. Sau hơn một tháng đuổi bắt, Hoắc gia mặc dù đã tổn thất mấy chục người,
nhưng số chấm đỏ xuất hiện trên bản đồ mỗi khi Hoàng Phong bật lên đều
chỉ có tăng chứ không giảm.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!