Sáu giờ sáng, Hoàng Phong đang tu luyện thì có một vật rơi lên ngực của hắn.
Bĩnh tĩnh mở mắt, trước mắt hắn là một con mèo mun đen tuyền, hai mắt long
lanh, có thể manh chết tất cả các cô gái nhìn thấy ngay từ ánh nhìn đầu
tiên.
Hoàng Phong thì không như thế, hắn bĩnh tĩnh giơ tay nắm lấy mèo mu.
- À há. Nay có bữa thịt mèo thơm ngon rồi.
Khuôn mặt chú mèo lập tức rơi vào dại ra trạng thái. Phải mất một lúc nó mới mở miệng hỏi lại Hoàng Phong.
- Ta không đáng yêu sao? Tại sao ngươi có thể nỡ lòng mở miệng đòi ăn ta?
- Đáng yêu. Nhưng không phải gu của ta. Thú tai nương hay gì gì đó còn tạm được.
Hoàng Phong vừa dứt lời. mèo mun trong tay hắn lập tức biến mất, thay vào đó
là một loli cực kỳ đáng yêu, trên đầu có hai hai tai cáo, sau mông còn
một cái đuôi trắng muốt rơi vào ngực hắn.
Hoàng Phong cũng không
giật mình, thậm chí còn lấy tay sờ sờ nắn nắn tai cáo cùng chiếc đuôi,
hắn biết đây chỉ là năng lượng thực thể hóa do Hệ thống tạo ra, chẳng hề có chút gánh nặng trong lòng nào. Thế nhưng không phải nói, xúc cảm
thật là cực kỳ tuyệt vời.
- Ừm, tạm được. Về sau lúc nào mệt cần nghỉ ngơi có thể làm gối ôm. Không uổng công bản đại gia nuôi dưỡng ngươi.
- Hừ.
Loli hừ nhẹ giọng mũi. Rồi lập tức biến về hình dạng một con hồ ly trắng tinh, bộ lông không tỳ vết ngồi bên giường. Truyện Đam Mỹ
Hoàng Phong biết đây là khả năng mới của Hệ thống sau khi lên cấp, có thể tự
do điều khiển nguyên năng trong không khí tập hợp hình thành thực thể
năng lượng hóa thân. Nhìn thì từ bên ngoài thì không khác bình thường
nhưng thực ra bên trong rỗng tuếch, không hề có một chút sức chiến đấu
nào, chỉ có thể đem ra bán manh hay câu thông, lừa gạt người khác.
So với trước kia cần tiêu hao công đức điểm đến thực hiện thì bây giờ tự do sử dụng cũng đã là tiến bộ khá nhiều.
Nếu theo thời gian 30 ngày thăng cấp bình thường thì đáng nhẽ Hệ thống nó
phải xuất hiện từ hôm qua, nhưng đến tận sáng nay mới trở về, Hoàng
Phong nghĩ có thể là có được khả năng huyễn hóa thân hình nên nó ở Vĩnh
Hằng điện chơi vui quên cả trời đất, sáng nay mới nhớ đến hắn nên trở
lại.
Từ giường ngồi dậy, hắn thong thả đánh răng rửa mặt, Trúc cơ tu sĩ thì cũng vẫn là người, vẫn cần sinh hoạt như người bình thường.
Hoàng Phong đi đâu, tiểu hồ ly liền theo đó, như cái hiếu kỳ bảo bảo, mặc dù
mọi thứ chẳng có gì lạ với nó nhưng dùng thân thể tự mình quan trắc đến
và trong cơ thể người khác quan sát đến là hai cảm nhận khác nhau.
Khi đã ăn uống xong xuôi đâu đấy, Hoàng Phong mới bắt đầu để ý đến Hệ thống.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!