TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hắn thật sự không nghĩ tới Bùi Ngâm Phong lại có thể liên tưởng ra việc hắn không phải là nhân loại, sau đó lại đem chính mình dọa hôn mê bất tỉnh.
Còn có một vấn đề, chẳng lẽ hắn không phải là bị người cưỡng chế kéo vào trong nhà hay sao?
Nhìn Bùi Ngâm Phong, Nguyễn Ý Tri nhíu mày, lẽ ra định lập tức rời đi, nhưng người này thật sự có chút ngây ngốc, nói tóm lại có thể trêu đùa một chút.
Vì thế hắn nâng bước đi tới gần Bùi Ngâm Phong, muốn đem hắn làm tỉnh lại.
Không ai phát hiện Nguyễn Ý Tri có ý tưởng nghịch ngợm thế này, ai bảo từ nhỏ tới lớn hắn không có bạn bè, cho nên cũng không có người tri kỷ trêu chọc đùa giỡn lẫn nhau.
Nguyễn Ý Tri đánh giá người này, mặc dù người này không phòng ngự đột nhiên té xỉu nhưng vẫn tinh chuẩn ngã lên sô pha, thậm chí tư thế như được đặt ra trước, thật sự phương tiện cho hắn cấp cứu.
Nguyễn Ý Tri cảm thán, suy tư cần làm sao xuống tay. Tư thế như vậy thật sự thích hợp ấn huyệt nhân trung, hắn còn chưa từng làm qua việc này đâu.
Ngay sau đó hắn rục rịch vươn tay ra.
Nguyễn Ý Tri chậm rãi cúi người, bàn tay cách mặt Bùi Ngâm Phong ngày càng gần, ngay lúc định ấn huyệt thì Bùi Ngâm Phong đột nhiên mở mắt, đồng thời còn hít sâu một hơi.
Nguyễn Ý Tri bị giật mình dừng lại, tầm mắt nhìn lên tiếp xúc ánh mắt Bùi Ngâm Phong.
Dưới ánh lửa hôn ám, trợn mắt nhìn thấy sinh vật hư hư thật thật không phải là người dựa cách mình gần như thế, nhìn bàn tay chỉ cách cổ của mình không đến 1cm..
- !
Trầm mặc.
Nguyễn Ý Tri:
- !
Nhất thời chỉ còn lại tiếng lửa thiêu đốt vang lên tí tách.
Trên mặt Nguyễn Ý Tri thoáng lộ vẻ tiếc nuối.
Bùi Ngâm Phong hoảng sợ trừng lớn hai mắt, suy nghĩ một mảnh hỗn loạn.
Hắn đang tiếc nuối cái gì? Tiếc nuối mình đã tỉnh sao? Cứu mạng, chẳng lẽ mình thật sự cần bị ăn sạch!
Bùi Ngâm Phong nhất thời càng thêm hoảng sợ, nhưng lần này đã đỡ hơn, sửng sốt chống một hơi không bị té xỉu.
Tuy rằng Nguyễn Ý Tri cảm thấy được trạng thái của hắn phi thường đáng lo lắng.
Khuôn mặt hắn trắng bệch dọa người, thậm chí ngừng thở, Nguyễn Ý Tri đều sợ người này đem chính mình làm chết ngạt.
Bùi Ngâm Phong rốt cục không chịu nổi, ruy rẩy gào lên:
- A! Anh anh anh.. anh rốt cục là cái gì vậy.. đừng, đừng ăn tôi! Thịt của tôi không thể ăn, thật sự, đều là thối, tôi đã mười ngày không tắm rửa! Đầu cũng không gội cũng không rửa mặt cũng không tắm, tôi thật bẩn ô ô ô ô đừng ăn tôi..
- Sao lại như vậy chứ, tôi cả đời làm việc thiện tích đức, mặc dù là phú bốn đời, nhưng lại đều là bốn đời đều tốt đâu, ngay cả con kiến tôi cũng luyến tiếc giết ô ô ô ô..
Nói xong, Bùi Ngâm Phong ch ảy nước mắt, liên tục khóc thét.
- Ô ô ô vì cái gì a, rốt cục là vì cái gì, người tốt không nên có hảo báo sao, tôi nhìn thấy anh ở một mình bên ngoài sợ anh chết mới kéo anh vào, vì sao anh lại không phải là người a ô ô ô ô. Tôi còn chưa có người yêu, tôi còn có thật nhiều sự tình còn chưa kịp làm đâu, tôi lại phải chết, ô ô ô ô tôi sắp chết.. oa..
Cuối thời đột nhiên đến không kịp phòng ngự, Bùi Ngâm Phong thậm chí cũng không kịp nghĩ gì khác, lúc này bị Nguyễn Ý Tri làm giật mình không nhịn nổi, đủ loại tâm tình bất an sợ hãi cùng nhau dâng lên, quả thật ủy khuất muốn nổ tung.
Là một phú bốn đời, Bùi Ngâm Phong tự nhận mình là người tốt, một không dựa vào quyền áp người, hai không dựa vào tiền vũ nhục người. Ngay cả đi chơi cũng quy củ, chưa từng kêu tiếp viên không nói, một khi phát hiện có bạn bè phạm pháp loạn kỷ cương hắn đều lựa chọn rời xa không tiếp tục qua lại.
Hàng năm hắn còn quyên tiền, không nói ngày làm một việc thiện, nhưng hàng năm vẫn làm việc thiện.
Nhưng sao lại thế này chứ, hắn thiện lương như vậy hiện tại lại bị thiện lương hại chết ô ô ô ô.
Bùi Ngâm Phong càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, trong mắt dần dần ảm đạm, giờ phút này nằm trên sô pha hoàn toàn bỏ quên giãy dụa, tùy ý nước mắt chảy ra.
Bị hắn kêu khóc làm cho Nguyễn Ý Tri thật lâu mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Bùi Ngâm Phong thảm hề hề lương tâm có chút khó chịu.
Khụ, êm đẹp, tại sao mình phải dọa người ta, hiện tại được rồi, người này khóc lên còn không để yên.
Nguyễn Ý Tri lập tức đứng dậy giật lại khoảng cách:
- Ân.. đừng khóc, tôi không ăn người.
Hai mắt ảm đạm nháy mắt liền phát sáng lên.
Bùi Ngâm Phong tràn ngập vẻ chờ mong nhìn hắn:
- Thật vậy chăng? Thật sự không ăn tôi sao? Chỉ cần anh không ăn tôi, anh nghĩ muốn cái gì tôi đều tận lực thỏa mãn, không có điều kiện cũng muốn sáng tạo điều kiện thỏa mãn!
Nhưng bây giờ đều đã cuối thời..
Bạn đang đọc bộ truyện Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con, truyện Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con , đọc truyện Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con full , Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con full , Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con chương mới