TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Chúa tể hắc ám đã trở lại."
Snape đã ném câu đó vào mặt Dumbledore khi hắn vừa bước ra từ lò sưởi phòng hiệu trưởng.
"Bình tĩnh nào Severus.
Ngồi xuống uống tách trà và kể tôi nghe có chuyện gì xảy ra đi." Dumbledore ngây người mất vài giây sau đó lấy lại tinh thần nói với Snape.
"Ông đi mà bình tĩnh.
Tôi vừa mới gặp Bellatrix Lestrange, ả còn dám tơ tưởng tới Harry.
Khốn kiếp!!!" Hắn chửi thề.
"Severus" Dumbledore trầm giọng quát.
Snape hít sâu một hơi kìm nén sự phẫn nộ trong lòng sau đó ngồi xuống kể cho ông về cuộc gặp gỡ vừa rồi.
"Theo như cậu nói.
Việc Tom quay lại chỉ trên lời kể của Bellatrix Lestrange." Dumbledore trầm ngâm.
"Và cả thứ được gọi là dấu hiệu tuyệt đối trung thành nữa.
Bellatrix si mê Chúa tể hắc ám đến điên cuồng, việc bà ta không hề ghen tị khi Tom ban phát cái nhân từ của gã cho những người được bà ta cho là không xứng đáng cũng rất lạ."
"Chuyện đó khi tôi gặp Chúa tể hắc ám sẽ biết thôi." Snape ôm siết lấy cánh tay trái của mình vô cảm nói.
Dumbledore nhìn hắn như vậy không nói gì mà đứng dậy đi đến cạnh giá đỡ nơi đang đặt chiếc cốc lửa.
"Bài thi đấu thứ hai, các nhà vô địch sẽ phải tìm lại trân bảo đã đánh mất dưới đáy hồ Đen.
Tên của cậu xuất hiện." Ông lấy từ trong chiếc cốc lửa một tấm da dê bị cháy mất một góc.
"Không được." Snape dứt khoát cự tuyệt.
"Chọn người khác đi.
Không được làm những việc khiến Chúa tể hắc ám chú ý nữa."
"Cậu thấy còn kịp sao?" Dumbledore lại hỏi.
Snape siết chặt nắm đấm mím môi, mi gian xoắn chặt vào nhau.
"Đừng suy nghĩ quá nhiều.
Hối hận chỉ làm cậu đau khổ thêm mà thôi." Dumbledore đặt tay lên đôi vai căng cứng của hắn.
"Tính mạng của Harry quan trọng hơn tâm lý dễ chịu của tôi." Hắn lẩm bẩm.
"Cậu có nghĩ rằng Harry cũng lo lắng cho cậu hay không?" Ông vòng lại phía trước bàn hiệu trưởng trở về chỗ ngồi của mình.
"Tôi đã hứa với thằng bé rằng sẽ không để cậu làm những việc nguy hiểm nữa.
Trước khi chúng ta biết được cái dấu hiệu tuyệt đối trung thành của Voldemort là gì đừng liều lĩnh hành động thiếu suy nghĩ.
Về bài thi thứ hai, tôi nghĩ chúng ta có thể làm một chút điều chỉnh nho nhỏ cậu yên tâm."
Snape trầm mặc không nói thêm gì nữa, hắn đứng dậy rời khỏi phòng hiệu trưởng trở về hầm.
Vừa mở cửa, sóng nhiệt ấm áp và mùi hương thức ăn phả thẳng vào mặt làm hắn có chút choáng váng.
Trên sô pha trước lò sưởi có một thiếu niên tóc đen đang đọc sách, khi nghe thấy tiếng động cậu ngẩng đầu lên đôi mắt hoàng kim sáng lên vui vẻ mỉm cười.
"Sao em lại ở đây?" Snape nhíu mày hỏi.
"Hôm nay là sinh nhật anh mà.
Không nhớ à? Em đã chuẩn bị ít đồ ăn.
Vào đây nào." Harry mỉm cười tiến đến hôn nhẹ lên má Snape, ngón tay lơ đãng chạm vào chiếc ghim cài áo trên ngực hắn.
"Vậy sao? Ta không nhớ." Hắn cứng ngắc đáp khi Harry dịu dàng giúp hắn cởi áo chùng.
"Anh đi đâu vậy? Sao lại có rác rưởi dính lên áo thế này?" Harry treo áo của Snape lên giá rồi phát hiện cục gì đó trông giống như búi rửa chén bát bằng kim loại rớt ra ngoài.
"Ta đến cửa tiệm độc dược ở hẻm Xéo có lẽ bị mắc vào trên đường đi." Hắn nhìn búi sắt đó nhíu mày đoán.
"Mơ màng như vậy thật không giống anh tí nào." Harry nhăn mũi nói.
"Ta không thể quản lý hết được phần áo chùng đằng sau lưng nơi mà mắt ta không thể nhìn tới." Hắn gõ nhẹ lên đầu cậu.
"Nhưng mà anh có thể quản lý dạ dày của mình.
Đi ăn tối thôi nào." Harry cười hì hì kéo tay Snape đến bàn ăn.
"Em đã làm một cái bánh kem nhỏ.
Anh nếm thử xem."
Trên bàn đã bày sẵn vài món ăn, hai người cùng nhau dùng bữa dưới ánh nến chập chờn.
Nhấm nháp miếng thịt bò tuy rằng vẫn ấm nhưng đã trở nên dai cứng do để quá lâu, Snape ngắm nhìn gương mặt đã từng một thời hắn ghét cay ghét đắng giờ lại cảm thấy thật xinh đẹp không từ ngữ nào có thể diễn tả, trong lòng tự hỏi phải làm sao để giữ cho cậu an toàn trước sóng gió sắp tới.
"Cứng quá.
Bỏ đi, để em làm lại cho anh đĩa mới." Harry nhíu mày căng quai hàm nhai mớ thịt bò dai nhách trong miệng vươn tay muốn cầm đi đĩa của Snape.
"Không cần.
Ta cảm thấy nó rất ngon." Snape từ chối.
"Không cần miễn cưỡng ăn nó vì em đâu." Harry nói.
"Ta không miễn cưỡng, mong em để cho ta thưởng thức nốt bữa tối muộn của mình."
"Được rồi." Cậu khẽ cười gác cằm lên tay ngắm nhìn Snape.
"Có gì đẹp đâu mà nhìn." Hắn có chút không được tự nhiên trước ánh mắt si mê của Harry.
"Đối với em thì rất đẹp." Harry mỉm cười đáp.
"Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa mà hãy ăn cho xong bữa tối của em đi." Snape búng trán cậu.
Harry buồn cười trông vành tai đỏ bừng của Snape không trêu hắn nữa.
Sau bữa tối, Snape thư giãn trên ghế sô pha, Harry ngồi bên cạnh hắn.
Cậu lấy ra một chiếc ghim cài áo từ trong túi, cái này còn đơn giản hơn chiếc mà Snape đang đeo.
Chỉ là một chiếc ghim ly hợp hình huy hiệu Slytherin, kích thước nhỏ, không thu hút quá nhiều sự chú ý và có thể tháo ra một cách dễ dàng.
Cậu gỡ xuống chiếc ghim cũ trên áo Snape và cài chiếc mới lên.
"Quà sinh nhật của anh." Harry lùi ra một chút ngắm nghía thành quả của mình vừa lòng nói.
"Không phải em đã cho ta một chiếc rồi sao?" Hắn nhìn xuống trước ngực hỏi.
"Cái đó em tùy tiện làm rất lâu trước đây có nhiều khuyết điểm lắm.
Cái này là em thiết kế riêng cho anh.
Thích không?" Cậu nhìn hắn.
"Không thể hài lòng hơn." Snape trả lời.
Chiếc ghim có nhiều khuyết điểm mà Harry nói chính là một vật phẩm luyện kim có khả năng phòng ngự tuyệt vời.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới