TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Kiệt vừa nhắc nhở hai tên Y San và PLư thì thấy có người tiến lại.
Là Đan Quốc Hùng, Dương Quốc Lộ.
- Chào hai vị! Vừa hay, cũng có chuyện này, đang định đi tìm hai vị.
- Tìm bọn ta? sao phải tìm bọn ta chứ?
- Thì đạo quân này đã về quyền quản lý của tướng quân Lộ, anh Hùng làm phó, có chuyện, không mời hai người tới giải quyết thì mời ai.
- Trời, tôi thấy đâu cần, cậu Kiệt giải quyết gọn gàng hết rồi phải không.- Đan Quốc Hùng cảm khái rằng Hoàng Anh Kiệt quá giỏi, cứ như mà có thể trấn giữ được hai gã hộ pháp như vậy, quả là văn võ toàn tài, binh sĩ thấy mà đều khâm phục, bản thân Hùng cũng thế.
Người nói cố tình, người nghe có ý, Dương Quốc Lộ hơi trầm ngâm hơn.
Hoàng Anh Minh bị ép phải từ bỏ quân đội, không còn cách nào khác là nhường qua cho Dương Quốc Lộ, để lão tạm giữ.
Dương Quốc Lộ tuy biết là thế, nhưng con người, ai chả có lòng tham, Dương Quốc Lộ cũng muốn đội quân đó dần về dưới tay mình không chỉ trên danh nghĩa, mà còn trên thực tế.
Có đội quân này, lão mới có thể kiến công lập nghiệp.
Vì thế, nghe rằng anh em nhà họ Hoàng dù chẳng còn chức tước quân ngũ, vẫn cứ có sức ảnh hưởng, thì lão dù có cố gắng, vẫn chỉ là bù nhìn.
- Tôi đã giải quyết được gì đâu, đây chỉ là chữa cháy khẩn cấp, việc này phải nhờ hai người và anh Minh giải quyết dứt điểm.
-Kiệt vừa nói vừa ra hiệu mời cả hai người vào phòng nói chuyện riêng một chút.
Đan Quốc Hùng và Dương Quốc Lộ nhíu mày, nhưng rồi vẫn đi theo.
Khi cả hội vào phòng, Kiệt cho người canh gác bên ngoài, hạn chế người lại gần.
- Các vị, chuyện vừa rồi, hẳn các vị cũng thấy đó.
Vừa rồi ngoài kia có xô xát về chuyện chia chác chiến lợi phẩm và phần thưởng.
- Chuyện này thì đúng là không nên, lát nữa bọn ta ra trấn chỉnh một phen.
- Các vị hiểu sai ý tôi rồi.
Cái tôi muốn nói là sự vô tri của binh lính, không biết phân biệt phải trái đúng sai, như những tên dủ thủ du thực.
Binh sĩ thường đã không được phép làm vậy, chứ chưa nói tới là những tay chỉ huy cấp nhỏ và trung bình trong quân.
Hơi tý mà đụng dao kiếm, dùng võ lực để đòi quyền lợi mà không biết nghĩ sâu xa, sau thì sẽ quen, tới khi cảm thấy bất bình một cái là lại động đao kiếm.
Hai người Đan Quốc Hùng, Dương Quốc Lộ nhìn nhau, nghiêm trọng tới thế ư? Trong đầu họ, binh sĩ vốn phải như vậy.
Binh sĩ là cây kiếm, mũi tên trong tay chỉ huy, khi cần thì mài, bôi chút dầu, cất cẩn thận, lúc không cần thì vung lên chém người giết địch, chỉ cần lúc đó đủ sắc bén thôi.
Một thứ vũ khí biết nghĩ mà làm gì, mình chỉ đông nó lại đi đằng tây.
Kiệt nghĩ tới "Hoàng Lê nhất thống chí", quân kiêu binh Thanh Nghệ không biết suy nghĩ cho đại cục, chỉ biết làm loạn, phá hết phép tắc, hại người hại mình.
Tiếc là chuyện này không dẫn ra được.
Còn đang nghĩ cách nói, Đan Quốc Hùng đã hỏi
- Vậy cậu có ý kiến gì?
- Theo tôi, ta phải nâng cao chất lượng binh sĩ, cho họ có thêm kiến thức, tránh những sự việc như bây giờ.
- Cái này thì khó đấy, binh lính suốt ngày phải lo chiến đấu và tập luyện,!- Đan Quốc Hùng tỏ ý thoái thác, Dương Quốc lộ chưa nói gì, nhưng cũng có ý thuận theo.
- Cháu cũng không nói ta phải làm ngay, tình hình thực tế quả chưa cho phép, nên thay vào đó, trong quân cần có chức vụ chính ủy!- Kiệt nói ngay
- Chức vụ chính ủy ấy là gì?
- Đó là chức vụ đảm nhiệm việc xây dựng quân đội từ tác phong quân đội, tổ chức quân đội, xây dựng kế hoạch quân đội, giải thích cho binh sĩ những vấn đề mà binh lính thấy còn mắc mứu, khi binh sĩ có thắc mắc, cần trợ giúp thì thông qua người ấy đề đạt lên trên, hoặc cùng nhau giải quyết,...!nói tóm lại, đó là người đảm bảo cho chúng ta có một đội quân mạnh không chỉ về khả năng chiến đấu mà còn về tinh thần chiến đấu.
- Chà!- Dương Quốc Lộ gãi gãi cái cằm, đang tính cách phản bác, Kiệt liền nói tiếp
- Lấy ví dụ như chuyện xảy ra hôm nay chẳng hạn.
Nghe nói anh Hùng nói với người Đá Vách rằng không chia chiến lợi phẩm vì họ là lính đánh thuê, để rồi dân Đá Vách tới gây sự, sau đó dẫn tới quân bên ta phản ứng, phải không?
- Vâng, tôi có nói thế.
Nhưng quả thật là vì bản thân tôi cũng thấy không cam lòng.
Cậu không thấy chứ rất nhiều anh em binh sĩ theo ta từ những ngày đầu, họ trải qua vô số trận chiến, thương vong, tử thương, rồi để lại mẹ già, vợ dại, con thơ, tôi nghĩ phần thưởng được chia, nên chia cho họ phần nhiều.
Nếu chia thêm cho dân Đá Vách tới trợ chiến, thì còn được bao nhiêu.
Tôi công nhận bản thân có chút suy nghĩ quá ích kỷ...- Đan Quốc Hùng mồm năm miệng mười, ngoài mặt nhận lỗi, thực ra cố gắng biện bạch, lại còn muốn tạo bẫy cho Kiệt.
Bạn đang đọc bộ truyện Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite, truyện Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite , đọc truyện Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite full , Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite full , Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite chương mới