Đoan Mộc Ly lắc đầu, " Ban nãy ta mới vừa ném nàng ấy ra ngoài cũng quên chú ý một chút, không nên phá hủy cánh cửa này." Vừa nói hắn bình tĩnh ra lệnh cho Thanh Long, "Gọi người tới đem cửa sửa trở về nguyên dạng." Tất cả mọi người choáng váng, trước đó hắn cau mày, chính là đang hối hận cái này sao? "Phù phù" ~ Tam cô nương không được ai để ý lại té xỉu, trở về trong hồ. Chờ thời điểm nàng ta tỉnh lại, phát hiện Đoan Mộc Ly liền đứng ở bên cạnh hồ, từ trên cao nhìn xuống nàng ta. Không đợi nàng ta nói chuyện, Đoan Mộc Ly giành mở miệng trước. "Trước kia ta khách sáo với người là bởi vì ngươi là Tam cô nương, Tam tiểu thư Đại Gia sống hơn ba trăm năm, hiện tại biến thành có ý đồ với ta, còn muốn đem Quả Quả đuổi đi....."
Đoan Mộc Ly cười cười, chỉ chỉ Tam cô nương một thân chật vật, "Đây chính là thái độ của ta." "......" Mặt Tam cô nương lúc đen lúc xanh, đột nhiên từ trong hồ nhảy ra, phi thân rời đi. "Cái đó...... Chàng đối với nàng ta như vậy, không thành vấn đề chứ?" Tam cô nương có lợi hại lắm không? Đoan Mộc Ly nhìn theo hướng Tam cô nương rời đi, như có điều suy nghĩ. Sau đó hắn mở miệng, "Trước kia Tam cô nương đã từng chủ động ra tay rất nhiều lần với bốn Quốc Quân, hơn nữa nói riêng về võ công, ta đánh không lại nàng ta." "......" Cho nên? Quý Ngữ Hàm mờ mịt.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!