Quý Ngữ Hàm điều chỉnh trạng thái, làm ra vẻ thành khẩn lắng nghe, nhưng trong lòng lại bắt đầu lên kế hoạch.
Buổi tối nên ăn cái gì ngon đây?
Vì vậy hai người một thì khuôn mặt u sầu theo sát"Hảo tỷ muội" thành thật với nhau, một thì nghiêm túc lắng nghe, thoạt nhìn hết sức hài hòa mà"Nói chuyện phiếm".
Cho đến lúc Quý Ngữ Hàm nghe được thanh âm Tề Mị nhi hơi nâng cao, hỏi một câu ——
"Tỷ biết không?".
Ách...... Biết cái gì?
Thất thần, Quý Ngữ Hàm căn bản là không nghe thấy nàng ta nói cái gì.
Tiểu Dật vô cùng cơ trí mà nhắc tuồng giúp nàng, mặt mất hứng nhìn Tề Mị nhi, "Ngay cả bản thân người cũng không biết hoàng bá phụ có phải thích nữ nhân khác hay không, thức ăn mẹ kế làm sao biết!"
Nga...... Thì ra là hỏi cái này.
Quý Ngữ Hàm có chút chột dạ cười cười, "Ta quả thật không biết."
Tối hôm qua Đoan Mộc Ly từng nhắc nhở nàng, nói là Đoan Mộc Hồng đối với nàng có chút động tâm, cho nên để cho nàng tăng gấp bội lòng cẩn thận với Tề Mị nhi.
Khụ khụ cổ họng, nàng nói tiếp, "Nhưng mà Hồng Vương gia đối với Tiểu thư rất thâm tình, Tiểu thư không nên hoài nghi ngài ấy."
Tề Mị nhi cười có chút buồn bã, " Tỷ không hiểu, có loại nam nhân chỉ biết đối với một người rất thâm tình, những nam nhân còn lại trong lòng chứa rất nhiều người, hắn đối với bất kì ai cũng rất tốt, ai cũng không bỏ được, cũng không có ai là người duy nhất trong lòng hắn."
Nàng thở dài, "Đoan Mộc Hồng có lẽ rất tốt, nhưng hắn không phải người mà nữ nhân muốn."
Ách...... Thật ra thì nói cũng đúng.
Biết Đoan Mộc Hồng cũng đối với mình động tâm, nàng có chút ghét hắn.
Loại nam nhân có thể đem tâm chia làm mấy phần...... Thật ra thì rất tổn thương người khác.
Chẳng qua dụng ý của Tề Mị nhi nói với nàng lời nói này là gì?
Tề Mị Nhi không sợ nàng đi theo Đoan Mộc Hồng đâm thọc sao?
Trầm mặc một hồi, tầm mắt Tề Mị nhi rơi vào trên người tiểu Dật, sau đó nháy mắt rơi Quý Ngữ Hàm.
Ách...... Được rồi.
Quý Ngữ Hàm vỗ vỗ bé nhóc trong ngực, "Tiểu Dật, đi chỗ khác chơi trước đi."
Tiểu Dật có chút bất mãn mà chu môi nhìn Quý Ngữ Hàm, đại thẩm đáng ghét lại đang giở trò quỷ gì!
"Tiểu Dật ngoan." Quý Ngữ Hàm siết chặc khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của nó.
Tiểu Dật không rời đi, nàng sẽ không biện pháp nhìn tình huống của tập tiếp theo a......
Khụ, khụ, tha thứ cho nàng hơi nhiều chuyện một chút.
"...... Được rồi."
Tiểu Dật cuối cùng gật đầu, nhảy xuống chân của nàng, trực tiếp qua hồ, rời tẩm cung.
Thấy tiểu Dật đi rồi, Tề Mị nhi nhìn Quý Ngữ Hàm, "Nhị ca từng nói qua với tỷ chưa? Huynh ấy ở bên ngoài còn có nữ nhân khác."
Ách......
Quý Ngữ Hàm kinh ngạc đến ngây người.
Cái đó, lời nói xạo này giống như quá dễ dàng bị vạch trần......
Nàng còn tưởng rằng Tề Mị nhi tâm cơ rất sâu, rất khó đối phó.
Tề Mị nhi cười khổ một cái, "Muội biết tỷ sẽ không tin muội, có muốn đi xem chứng cớ không?"
"......" Lời này nghe quen tai, trước kia Đoan Mộc Hồng cũng từng nói như vậy.
Đang băn khoăn không biết nên cự tuyệt thế nào, Tề Mị nhi lên tiếng, "Đang ở trong tẩm cung, sẽ không đi chỗ kỳ quái."
"...... Nga, được."
Quý Ngữ Hàm mơ hồ.
Tẩm cung?
Nàng cũng đã ở mấy tháng, nơi này có chứng cớ gì?
Tề Mị nhi hiển nhiên đối với tẩm cung rất quen thuộc, dẫn đầu đi ở phía trước, cho đến trước bức tường phía bắc Thiên Điện mới dừng lại.
Khi vào bên trong Thiên Điện không có đồ dùng gì, rất rộng, có một công dụng là bên ngoài trời mưa, Đoan Mộc Ly sẽ ở chỗ này luyện võ, Quý Ngữ Hàm gần như không có đi vào.
Nơi này có vấn đề gì sao?
Quý Ngữ Hàm tò mò nhìn bức tường kia.
Tề Mị nhi lấy tay làm thước, ở trên tường cẩn thận đếm khoảng cách, sau quay đầu giải thích.
"Chỉ là tỷ ngàn vạn lần không nên tùy tiện đụng bức tường này, trừ một chỗ có thể mở được cơ quan, đụng phải những nơi khác, mọi người sẽ lập tức bị hỏa dược nổ chết."
"...... Nga."
Quý Ngữ Hàm càng ngày càng hiếu kỳ.
Nàng cho tới bây giờ chưa nghe Đoan Mộc Ly nói qua cơ quan này.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!