Dạ Cẩm đi tới bên hồ, tựa như rốt cục muốn rời khỏi, "Ta sẽ nhớ ngươi." "......" Hu hu, nhớ nàng làm gì, nàng là người bình thường! Rơi lệ mà trở lại bên bờ, Quý Ngữ Hàm vừa muốn lên bờ, liền thấy Tiểu Trong Suốt nhảy xuống, đối diện với nàng nóng lòng muốn thử xem sao. "...... Tiểu Trong Suốt, ta đang ở trong hồ, ngươi không cần đá ta xuống." (┬_┬) Thấy nàng thật sự bất động, Tiểu Trong Suốt mất hứng, một chồi non, trước tiên đem nàng mang lên bờ, sau đó đá xuống..... Quý Ngữ Hàm rơi lệ mà coi như mình làm núi, cũng không phản kháng, chờ tiểu tử hết giận. Thật ra chủ nhân như nàng hoàn toàn cũng đánh không lại nó...... Đoan Mộc Ly khi trở về, thấy một màn chính là Quý Ngữ Hàm ở bên bờ rơi vào trong hồ, từ hồ lên bờ, bay tới bay lui như vậy.
Đem Quý Ngữ Hàm mang về bên cạnh mình, hắn giọng nói lành lạnh mà mở miệng, "Không tuân thủ cam kết, thì ra là cây bình thường." Tiểu Trong Suốt đang đắc ý thì cứng lại, từ từ đổi màu xanh. Sau đó...... xoay lại xoay, nó đến bên bờ, "phù phù", nhảy vào trong hồ. Ngâm nước một lát, nó lại bò lên, sau nhảy xuống nữa...... Ách...... Lúc nó lần thứ ba tái diễn chuỗi động tác này, Quý Ngữ Hàm đã nhìn đến ngu người rốt cục hoàn hồn, bật cười muốn đem nó kéo lên.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!