Các lão thần đều muốn nước mắt lưng tròng, thì ra Hoàng Thượng thật sự cởi bỏ khúc mắc, nguyện ý tiếp nhận nữ nhân.
Sớm biết rằng sẽ có kết quả như vậy, đoạn thời gian lúc trước bọn họ có bị co giật thêm vài lần cũng không một câu oán hận!
Lượng ánh mắt quỷ dị lại đồng loạt ném vào Quý Ngữ Hàm.
Kỳ thật nếu nàng nhìn kỹ sẽ phát hiện, trong ánh mắt này rõ ràng viết chính là ——
"Đồng chí, ta rốt cục tìm được ngươi !"
...
Một vòng hoàng cung cũng không cần, Đoan Mộc Ly mang theo nàng ở trong hoàng cung biễu diễn chỉ đi một lần, xác định mọi người trong cung đều thấy hết một màn này, vừa lòng.
Lòng tràn đầy bi phẫn Quý Ngữ Hàm rốt cục cũng được phép ăn bữa sáng.
Đương nhiên, Đoan Mộc Ly cũng muốn cùng nàng ăn chung.
A a a... Tra tấn sau đêm nay sẽ chấm dứt !
Chờ hắn ngủ say, nàng liền thay trời hành đạo! Hắc hắc hắc...
"Quả Quả, " Đoan Mộc Ly đột nhiên mở miệng, "Ngày hôm qua cái người mặc y phục màu đỏ có nói chuyện cùng ngươi ko ?"
"Không có." Quý Ngữ Hàm đang nghĩ nên hạ đao từ chỗ nào.
Đoan Mộc Ly cười cười, "Nếu lại nhìn thấy hắn, đừng để ý tới hắn nữa."