"Mở mắt." Đốt cây đuốc xa xa, khối băng nam nhân ra lệnh.
Quý Ngữ Hàm nhát gan nhướng lông mi lên ——
"A..."
Khối băng nam nhân kia bày ra khuôn mặt trắng bệch bị ánh đuốc lay động chiếu lấy trở nên quỷ dị, Quý Ngữ Hàm vẫn sợ quỷ, sợ tới mức kêu một tiếng, đôi mắt trong phút chốc đã liền đỏ.
Sao lại nhát gan như vậy?
Khối băng nam không biết là khu lăng mộ này có cái gì đáng sợ, nhưng mà nhìn bộ dáng đáng thương của Quý Ngữ Hàm...
Đưa tay ra, hắn đem cây đuốc cách xa một khoảng bắt lại đây, chuyển qua chỗ gần.
Mặt của hắn như vậy thoạt nhìn liền bình thường hơn, Quý Ngữ Hàm yên lặng rơi lệ, "Ta có phải có thể đi rồi?"
Khối băng nam nhân không để ý tới yêu cầu của nàng, trực tiếp bắt đầu thẩm vấn, " Đầu choáng váng?"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!