Bởi vì có hai lần kinh nghiệm, lúc vừa có người đến mọi người không dám kinh ngạc, trực tiếp ra đánh, tránh cho Đoan Mộc Ly có cơ hội chạy ra......
Có thể là đã hỏi được đầu mối quan trọng, đang buồn bực ở trong phòng nghiên cứu, Đoan Mộc Ly không hành hạ người nữa, để cho bọn họ qua một ngày bình thường.
Mọi người chịu đủ hành hạ hiện tại rốt cục có thể bình thường ngồi cắn hạt dưa, bọn họ bây giờ nói về đề tài là ——
Nội dung chính là tại sao Tam cô nương hộc máu?
Quý Ngữ Hàm đang điên cuồng lật sử sách, "Nhớ năm đó lúc đi học ta chính là tay săn tìm tài liệu, hiện tại nhất định cũng có thể ở chỗ này tìm được đáp án."
Tất cả mọi người vừa làm ra các loại suy đoán, vừa chờ Quý Ngữ Hàm trổ tài năng triển khai sức mạnh thần kỳ.
Cho nên chờ thời điểm nàng lật qua trang cuối cùng, một đám người đồng loạt nhìn về phía nàng, chờ nghe đáp án.
"...... Khụ, khụ, không tìm được."
"......" Mọi người cùng nhau khinh bỉ nàng.
Hu hu, "Sách cổ này cũng chỉ gần hơn hai trăm năm, Tam cô nương nàng hơn ba trăm tuổi a......"
Quý Ngữ Hàm quay đầu nhìn Mặc Kỳ Thụy cùng Không Không, "Các ngươi cũng đều nghe qua chuyện Tam cô nương, trước kia nàng ấy từng có hành động gì không?"
"Không có." Hai người cùng nhau lắc đầu.
"Ta căn bản là chưa từng gặp qua Tam cô nương."
Không Không bất đắc dĩ, "Trước đây, ta vẫn cho rằng nàng là do phụ hoàng bịa ra gạt ta, tất cả ghi chép về nàng cũng bị ta nhìn thành chuyện ma quỷ."
"......" Mọi người đối với hắn không mong hy vọng.
Thanh âm Mặc Kỳ Thụy rất lạnh, " Lần trước nàng ấy tìm ta, cũng không đề cập tới Hồng Vương gia. Lúc ấy nàng ta chẳng qua là bảo ta đem ngươi cướp đi, sau đó diệt Tề loan quốc."
Ách......
"Nàng không phải là người Tề loan quốc sao? Nếu như muốn chấn hưng Đại Gia, chắc chắn cũng phải bắt đầu từ Tề loan quốc?"
Tất cả mọi người không muốn hiểu.
Không nghĩ ra cũng không cần gấp gáp, bởi vì đáp án tự mình tới cửa......
Lúc Tam cô nương xuất hiện ở cửa, tất cả mọi người bắt đầu khẩn trương.
Coi như bọn họ hợp lực cũng đánh không lại Tam cô nương, đây không phải đại biểu......
Đoan Mộc Ly phải xuất hiện?
Khụ, khụ, hiện tại Đoan Mộc Ly ở mọi người trong mắt đã là người đáng sợ nhất......
Trên đất còn lưu lại vết máu do trước đó mấy lần đánh nhau, Tam cô nương liếc mắt nhìn mặt đất, "Võ công của các ngươi ngược lại lợi hại hơn nhiều so với ta tưởng tượng."
Tầm mắt lại quét qua mọi người bên cạnh bàn, "Trừ Dạ quốc, những người có năng lực làm Quốc Quân ba nước đều ở đây."
Phi Phi có chút không nhịn được, " Lời dạo đầu của ngươi sao dài như vậy, có chuyện thì nói! Ta thật vất vả bắt được bài tốt, vẫn chờ thắng đây!"
Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt mở miệng, "Ngươi không có điểm cao để đuổi theo?"
Phi Phi lườm hắn một cái, "Đừng giả bộ, ta biết ngươi cầm bài không được tốt!"
Nhiệt độ bên trong phòng chợt giảm xuống, "Ngươi nhìn lén bài của ta?"
Quý Ngữ Hàm rơi lệ, sớm biết thế này nàng cũng không vì giết thời gian dạy bọn hắn chơi bài pocker...... Hu hu.
"Các vị thật đúng là hăng hái."
Tam cô nương không bị bọn họ đánh ngã, thần sắc bình thường đi tới.
Nhàn nhã ngồi vào ghế, nàng ta ngước mắt nhìn mọi người.
"Chỉ cần Đoan Mộc Hồng chủ động đi theo ta, ta có thể không ra tay."
Quý Ngữ Hàm hết sức tò mò hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người, "Ngươi bắt hắn làm gì?"
Không Không nhìn Tam cô nương trước mắt mà lần đầu tiên thấy, nhìn lại vẻ mặt trắng nõn yêu nghiệt của Đoan Mộc Hồng, chợt hiểu ra.
"Các ngươi nói nàng ấy sống hơn ba trăm năm, nhưng lại còn trẻ như vậy, có thể da trên người đều là giả hay không? Nàng hiện tại muốn bắt Hồng Vương gia, chính là muốn lột da thay!"
"......" Đoan Mộc Hồng cố gắng bình tĩnh uống một hớp trà.
Phi Phi lườm hắn một cái, "Muốn lột da, chính là da Cục than nhỏ tốt hơn."
"......" Quý Ngữ Hàm cũng miễn cưỡng bình tĩnh uống trà.
Thật ra thì lúc này, không cần "Khen" nàng như vậy, thật đó! Hu hu......
Không Không rất thâm sâu khó đoán lắc đầu, "Hồng Vương gia thân cao, coi như lột da có nơi hư hại, khâu vá sửa lại cũng đủ cho nàng ấy dùng, cho nên không thể chọn Quý tiểu thư."
Đúng vậy, Đúng vậy a, còn dư lại có thể làm bộ com lê......
Quý Ngữ Hàm rơi lệ, hai người bọn họ không đi làm biên kịch phim kịnh dị thật là đáng tiếc!
Nữ nhân bình thường rất sợ người khác nói mình già, cho dù là Tam cô nương hơn ba trăm tuổi cũng giống vậy......
Cho nên hiện tại nàng ta giận đến bộ mặt đỏ bừng, "Hai người các ngươi câm miệng cho ta!"
Hai người ấy không nhìn nàng ta, tiếp tục thảo luận......
"Tam cô nương chỉ cần giải thích rõ ràng muốn bắt ta làm gì, không phải có thể chận miệng bọn họ lại sao ?" Đoan Mộc Hồng mở miệng.
Tam cô nương cười lạnh, "Các ngươi cho là dễ dàng như vậy là có thể làm cho ta nói ra?"
Tất cả mọi người xoa trán than thở.
Sao cứ không biết lòng người tốt vậy kìa?
Nếu như hiện tại không thành thật tiết lộ, chờ một lát Đoan Mộc Ly ra ngoài tự mình nói lời khách sáo...... Ai, lại một màn thảm kịch nhân gian sắp phải diễn ra.
Bọn họ đang xúc động trong lòng, Đoan Mộc Ly đã đi ra......
Tam cô nương hơi híp mắt, "Thì ra là ngươi ở đây, ta đang hỏi tại sao phái người đi, nhưng đều không trở lại."
"Ta không có động thủ, " Đoan Mộc Ly cười nói, "Phải lấy đức thu phục người, dùng một phần nhỏ bạo lực."
"......" Mọi người đập đậu hủ.
Tam cô nương cũng không biết nguyên nhân kết quả, cũng không để ý những lời này, "Ngươi đã ở đây, thì hai huynh đệ cũng đi theo ta, nếu không đừng trách ta không khách khí!"
Cho dù nhiều người như vậy cùng tiến lên, nàng ta cũng có lòng tin có thể đánh thắng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!