Hôm nay ở nhà họ Diệp, đèn đuốc sáng trưng, nhân vật nổi tiếng hội tụ.
Bởi vì, hôm nay, là sinh nhật thứ 45 của gia chủ nhà họ Diệp Diệp Cẩn Huy!
Có thể nói, trong xã hội thượng lưu của Đế Đô, phàm là nhân vật có địa vị, đều có mặt đông đủ.
Trong phòng tiệc đẹp đẽ quý giá, tinh anh quyền quý ăn diện lộng lẫy. Trong khung cảnh ăn uống linh đình, ẩn giấu nhiều lời sắc bén.
Đồng thời, cũng có không ít người, âm thầm đánh giá chủ nhà hôm nay.
Lại nói tiếp, nhà họ Diệp, là danh môn lâu đời nhất tại Đế Đô, tuy rằng không tính là cao cấp nhất, lại không thể khinh thường.
Tuy nói, mấy ngày trước, hai vị thiên kim nhà họ Diệp và thiếu gia nhà họ Giang, nháo ra tai tiếng không tốt đẹp gì.
Nhưng, nói đến loạn, các đại hào môn, giấu chuyện xấu còn ít sao?
Bởi vậy, tuy rằng quần chúng qua đường nhìn tình cảnh này không khỏi xúc động, nhưng trong vòng quyền quý, loại chuyện này, không đủ đánh lên chút bọt nước nào.
Chỉ là, nhà họ Diệp luôn tự xưng thanh chính náo ra chuyện che cười, người vui sướng khi người khác gặp họa, luôn có.
Nhưng mà, dù rất nhiều người trong lòng chửi thầm. Nhưng khi gia chủ nhà họ Diệp tới trong đại sảnh, nâng chén đọc diễn văn, đều nhất trí mang biểu tình vô cùng chân thành.
“Hôm nay, hoan nghênh mọi người đến tiệc sinh nhật của Diệp mỗ. Tôi xin kính mọi người một ly!”
Lập tức, tiếng chúc mừng vang lên không ngớt, khách khứa sôi nổi nâng ly rượu, uống một hơi cạn sạch.
Nghi thức thường lệ xong rồi. Mọi người lại quay về phía mấy người nhà họ Diệp hôm nay, cũng cảm thán.
Ngay cả Diệp Cẩn Huy hôm nay sinh nhật, tuy đã trung niên, nhưng khuôn mặt được bảo dưỡng thỏa đáng lại toát ra mị lực của người đàn ông trưởng thành, quả thực là không ít thiếu nữ tim đập thình thịch.
Mà người kế thừa nhà họ Diệp Diệp Bỉnh Hiên, thiếu niên anh tài, càng phong độ nhẹ nhàng, tuấn nhã phi thường.
Nhưng, giờ phút này, làm người chú ý nhiều nhất, lại là thiên kim nhà họ Diệp đã “nổi lửa” nhiều ngày nay — Diệp Âm Âm.
Chỉ thấy hôm nay cô mặc một bộ lễ phục màu hồng nhạt, mặt mày nhỏ nhắn mềm mại, mười phần thanh tao.
Mà, đứng cạnh cô, là người đàn ông mặt mày anh tuấn, mặc tây trang đi giày da, đó là thiếu gia nhà họ Giang.
Lúc này, hai người không e dè đứng chung một chỗ, sớm dẫn tới không ít suy đoán.
Càng miễn bàn, gia chủ và chủ mẫu nhà họ Giang đang ẩn cư sau màn, cũng tới đây rồi, còn lôi kéo Diệp Âm Âm, bộ dáng hòa ái hiền lành.
Rõ ràng, đã xem cô là con dâu thứ hai trong nhà mình!
Ôi.
Nhìn mà xem, công chúa nhỏ nhà họ Diệp hiếm người thấy, tuy không sáng kịp cha và anh trai, nhưng cũng không tính là thất lễ.
Quan trọng nhất là, “thủ đoạn” thật cao nha!
Không chỉ đào góc tường chị gái mình, mắt thấy sắp chuyển thành chính thức rồi!
Nhưng mà…
Có người nhớ đến đại thiên kim nhà họ Diệp luôn không được coi trọng, có chút tiếc hận.
Cũng không biết, vị kia, có kinh diễm như trên camera không?
Chỉ chớp mắt, liền có người khẽ nói nhỏ.
“Ai, đáng tiếc…”
“Cô nói Diệp đại tiểu thư?”
“Ừ…”
Đương nhiên, cũng có một số người, điểm chú ý không hoàn toàn ở đây.
Chỉ thấy, một cô gái mặc váy đỏ, trang điểm diễm lệ, điều chỉnh độ cong trên khóe miệng, hướng mấy người trong trung tâm, yểu điệu đi đến.
“Bác Diệp, chúc bác sinh nhật vui vẻ. Cha mẹ cháu đều đang ở nước ngoài, chỉ có cháu tới, mong bác đừng chê.”
Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt uy nghiêm của Diệp Cẩn Huy cũng thoáng dịu xuống.
“Không đâu. Hân Nhiên rất xuất sắc.”
“Đâu có ạ,” cô gái kia che miệng, bộ dáng được yêu mà sợ: “Bác Diệp khen cháu quá rồi. So với anh Hiên và Âm Âm, cháu còn xa mới bằng.”
Nói, ánh mắt tình tứ của cô gái chuyển hướng Diệp Bỉnh Hiên.
Diệp Bỉnh Hiên nhíu mày không thể nhìn thấy, trong nội tâm có chút chán ghét, mặt ngoài lại luôn duy trì vẻ tuấn nhã.
“Hân Nhiên đúng là càng ngày càng xinh đẹp.”
Một bên, Diệp Âm Âm nghe lời này, cúi đầu, móng tay dài đâm sâu vào lòng bàn tay.
Cô gái này, là con một của một trùm châu báu — Trình Hân Nhiên.
Cùng với hai anh em nhà họ Diệp, cũng coi như lớn lên với nhau từ nhỏ, với Diệp Bỉnh Hiên mà nói, có thể coi là thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối.