Nghe được Tiểu Trà Trà phân tích, Bạch Tử Phàm chấn kinh nói: " 21 tuổi, Thiên Cực Cảnh trung kỳ ?" Bạch Tử Phàm thầm nghĩ: "Ở Minh Nguyệt Quận khi nào xuất hiện Thiên Cực Cảnh trẻ tuổi như vậy, đã vậy lại còn một nữ nhân rất xinh đẹp." Hắn nhìn nàng một lần nữa rồi nghĩ tiếp: "Nhan sắc của nàng vậy mà mới 97 phân, vậy thì nhan sắc của Giáo chủ nương nương phải kinh diễm cỡ nào." Hắn càng nghĩ càng tò mò với nhan sắc sau tấm khăn che mặt ấy. Bạch Tử Phàm sờ cằm tiếp tục nghĩ: "Chẳng lẽ nàng không thuộc về Minh Nguyệt Quận. Vậy thì nàng ở từ đâu tới ? Tại sao lại tới nơi Tắc Bắc hoang mạc này ? Với tu vi cùng nhan sắc của nàng chắc chắn phải rất nổi danh !!" Hắn cố gắng suy nghĩ tìm tòi nguồn ký ức của mình, nhưng hắn chỉ nhớ được cái tên này, hình như nghe thấy qua đâu, nhưng nó rất mơ hồ, không rõ ràng. Lúc này đây tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt đã cắt đứt đi duy nghĩ của hắn. Ngẩng đầu nhìn về Huyết Diễm Hổ, Bạch Tử Phàm chỉ thấy. Một con yêu thú có khuân mặt dữ tợn vô cùng, đôi mắt của nó phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, miệng rộng đầy răng nanh, trên đầu còn có một chiếc sừng xoắn màu hoả hồng với từng luồng tử sắc hoả diễm lượn lờ vây quanh. Trên thân hổ khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu vàng, mỗi lần vỗ cánh, đoàn đoàn hỏa diễm màu tím nhạt phô thiên cái địa mà cuốn ra, bốn cái trảo tráng kiện đồng dạng cũng là được bao phủ bởi tử sắc tinh thể, mỗi một lần đạp hạ đều muốn làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được Trên bầu trời xanh biếc kia, năng lượng kịch liệt không ngừng ba động tạo ra một nguồn âm thanh như sấm rền, dù cho Bạch Tử Phàm đã cách rất xa cũng cảm thấy lùng bùng lỗ tai.
Mắt nhìn gắt gao phía chân trời xa xôi kia, nơi mà hai màu xanh đỏ cơ hồ tràn ngập một nữa bầu trời, ngay đến tầng tầng mây trắng cũng bị phủ lên lưỡng sắc quang mang. Bên tai liên tục vang lên những âm thanh nghe như sấm nổ, Bạch Tử Phàm nuốt một miếng nước bọt, năng lượng uy áp truyền đến trên bầu trời làm cho chân hắn có chút run rẩy. "Đây chính là cường giả sao ?" Trong miệng thì thào, sơ bộ kiến thức uy thế kinh khủng được sinh ra khi cường giả cấp bậc này chiến đấu, Bạch Tử Phàm cảm thấy bản thân trước kia giống như ếch ngồi đáy giếng. Tới hiện tại, hắn rốt cuộc cũng biết, cái gì là lấy một địch vạn thật sự cũng không phải chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Đến bây giờ, hắn chân chính được chiêm ngưỡng sức mạnh khủng khiếp của mà cường giả cấp cao ở Linh Vũ đại lục . "Như thế nào? chủ nhân ngài bây giờ mới biết mình là ếch ngồi đáy giếng đi ?" Nhìn thân thể đang phát run của Bạch Tử Phàm , Tiểu Trà Trà cười khanh khách nói. Gian nan gật đầu, Bạch Tử Phàm cười khổ nói:"Xem cách bọn họ chiến đấu, ta mới biết được, trước kia ta chiến đấu cũng chỉ giống như con nít so với người lớn mà thôi."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!