TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Giữa người với người quan trọng nhất là tín nhiệm.
Tống Bảo Nghi rất ghét cảm giác bị chất vấn.
Cô có kiêu ngạo của cô.
Nếu Vân lão phu nhân đã không tin tưởng cô, cô tuyệt đối sẽ không mặt dày ở lại đây nữa.
Thấy Tống Bảo Nghi nổi cáu, Vân lão phu nhân lập tức giải thích: "Tống tiểu thư, tôi không có ý đó. Cô hiểu lầm tôi rồi."
Trong lòng Chu Phượng Ngôn hơi khó chịu, nhưng vì Vân Thi Dao, bà vẫn cười nói: "Tống tiểu thư, mẹ tôi chỉ là thương cháu gái nên suốt ruột thôi, nhìn thấy Dao Dao đau tới như vậy nên bà ấy khó chịu trong lòng, chứ không hề có ý hoài nghi cô."
Nghe vậy, sắc mặt của Tống Bảo Nghi hòa hoãn lại vài phần.
Nếu hai người họ đã tích cực nhận lỗi như vậy thì cô cũng không so đo nữa.
Dẫu sao thì người hành y có lòng nhân từ.
"Tình huống của Vân tiểu thư khá đặc biệt, cho nên hồi phục chậm, hai vị không cần sốt ruột. Chỉ cần mọi người tin tưởng tôi, tôi chắc chắn sẽ trả lại cho mọi người một Vân tiểu thư hoàn hảo."
"Được." Chu Phượng Ngôn gật đầu, "Vậy tôi kính nhờ cô."
Tống Bảo Nghi nghĩ chút rồi lại nói: "Thực ra tôi có thể hiểu được tâm trạng của lão phu nhân. Nhưng tôi nói một câu, mong lão phu nhân đừng tức giận."
"Tống tiểu thư cô cứ nói." Vân lão phu nhân cười nói.
"Tuy Vân tiểu thư là cháu gái duy nhất của bà, nhưng chuyện gì cũng có mức độ, nếu bà cưng chiều cô ấy quá mức thì ngày sau sợ là chẳng có kết quả tốt đâu. Tục ngữ có câu *ngật đắc khổ trung khổ phương vi nhân thượng nhân, Vân tiểu thư đã là người trưởng thành rồi, nếu đã là người trưởng thành, chỉ một chút xíu đau đớn mà thôi, sao lại chịu không nổi chứ?"
*Ngật đắc khổ trung khổ phương vi nhân thượng nhân: Người chịu được khổ cực mới có thể hơn người khác.
Nói cho cùng vẫn là Vân lão phu nhân nuông chiều Vân Thi Dao quá rồi.
Nếu Vân lão phu nhân vẫn không chịu thay đổi, Vân Thi Dao sẽ bị chiều thành bại gia nữ cái gì cũng không biết, đến lúc đó, Vân lão phu nhân có hối hận cũng chẳng có chỗ đâu mà khóc.
Trước giờ thương cháu bất chấp như Vân lão phu nhân, chưa bao giờ nghe thấy những lời như vậy.
Nếu là người khác thì đã bị bà kéo vào danh sách đen từ lâu rồi.
Nhưng hiện tại, Tống Bảo Nghi là hi vọng duy nhất của Vân Thi Dao.
Vân lão phu nhân cười xòa, "Đúng đúng đúng, Tống tiểu thư nói đúng."
Tống Bảo Nghi không nói thêm gì, cô thu dọn hòm thuốc, "Tuần sau tôi lại tới."
"Vậy phiền cô rồi." Chu Phượng Ngôn gật đầu, "Tôi bảo tài xế đưa cô về."
Bảo tài xế đưa?
Cô cứu Vân Thi Dao, là ân nhân cứu mạng của nhà họ Vân, dù có là Vân lão phu nhân đích thân đưa cô về cũng không phải là quá đáng, nhưng bây giờ, Chu Phượng Ngôn không đích thân đưa cô về cũng thôi đi, lại còn qua loa bảo tài xế đưa cô về!
Cũng là cô thiện tâm, lười so đo với nhà họ, nếu là người khác ai còn muốn trị liệu cho Vân Thi Dao?
- --
Bên khác.
Ngô lão thần y đang ngồi trong phòng thưởng thức trà.
Ngay lúc này, một người đàn ông từ bên ngoài vội vã đi vào.
Đây là bạn tốt của Ngô lão thần y.
Lưu Triết.
"Ngô lão, ông nghe gì chưa?"
Ngô lão thần y đặt tách trà trên tay xuống, hỏi: "Chuyện gì?"
"Liên quan đến nhà họ Thượng Quan đó."
Ngô lão thần y nghe vậy thì nheo mắt.
Có thể khiến Lưu Triết kinh hãi như vậy, khẳng định chỉ có một chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại, truyện Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại , đọc truyện Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại full , Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại full , Hào Môn Thế Gả: Át Chủ Bài Sống Lại chương mới